ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 1768

Có vài người giống như là Thượng Đế phái tới, khiến cho bạn dù đang

ở phòng giam, lại dường như đang ở thiên đường.

. . .

Dần dần, ban ngày trôi qua, lại một đêm tối phủ xuống. Hoàng Dật và

Tiểu Quần Quần hai người rốt cục đánh xong số lần mỗi ngày, có thể nghỉ
ngơi một hồi, bọn họ leo lên lá cây, nằm trên lá cây ngắm bầu trời sao.

Tiểu Quần Quần mệt mỏi cả ngày, cuộn mình trong lòng Hoàng Dật

ngủ thiếp đi, mà Hoàng Dật thì đem trọng tâm đặt ở phân thân bên kia.

Dưới tốc độ của Tốc Long, hóa thân của hắn gần chạy tới biển, hắn

tựa như đã có thể ngửi thấy mùi gió thổi trên biển, mang theo một khí tức
hải dương rộng lớn hơn đại lục vô số lần thổi tới, đi qua khu rừng này là có
thể đến.

Tốc Long chạy cả ngày, đã mệt gần chết, tốc độ giảm xuống không ít,

nhưng Hoàng Dật không có ra lệnh dừng lại, nó sẽ không tự ý dừng lại, vẫn
ra sức chạy.

"Ầm ầm!" Đúng lúc này, bầu trời bỗng nhiên vang lên một tiếng sét,

sau đó cơn mưa lớn rơi xuống, trời mưa. Lúc này, bầu trời đã bị mây đen
hoàn toàn bao trùm, trong rừng bắt đầu nổi lên cuồng phong, ngay cả đại
thụ đều bị thổi lắc lư, không một hồi, cũng đã là nửa bước khó đi.

Hoàng Dật thu hồi thú cưỡi, quyết định tìm một chỗ trú mưa.

Lúc này hắn đang ở trong núi hoang, phía trước có một ngôi miếu đổ

nát, tường sứt mẻ phủ đầy rêu xanh, thể hiện vết tích của năm tháng. Chỉ
bất quá, trong ngôi miếu đổ nát hơi chớp động ánh lửa, tựa như có người
đốt lửa ở bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.