doạ tôi, cũng như mọi khi. Nhưng nếu tôi có lỗi thì chỉ bởi vì tôi đã làm hết sức mình mà thôi’.
Vừa vào trong buồng tôi đã thấy đô đốc rất tức giận, ông bảo tôi: ‘Thằng Bourdaloue khốn
kiếp, lúc nào nó cũng nói toàn những chuyện nhảm nhí, tôi sẽ tống khứ nó. Nó bảo chúng ta đi
theo hướng mà chỉ có quỷ mới biết là đi đâu. Tôi thì chịu’. ‘Vì không biết ai đúng’, thuyền
trưởng nói một cách rất ngây thơ, ‘nên tôi không lên tiếng vì sợ sẽ bị ông ấy cho một trận’
Chỉ vài giờ sau cảnh tượng trên, người sĩ quan mà chúng ta vừa trích
dẫn đã nói: “Khung cảnh có vẻ khá khôi hài, nhưng đấy chính là tình trạng
trên biển ngày hôm đó, toàn bộ hải đoàn đã bị tổn thất nặng nề khi va vào
những tảng đá ở đảo có tên là Aves Islands. Các sĩ quan như thế đấy”. Trong
một đoạn khác, viên sĩ quan này còn viết: “Tàu đắm là do cách hành xử của
phó đô đốc D’Estrées. Ông ta coi trọng ý kiến của những người phục vụ ông
ta hay của những kẻ vớ vẩn nào đó, chứ không coi trọng ý kiến của các sĩ
quan chính hiệu. Có thể hiểu được cách hành xử như vậy, vì bá tước
D’Estrées không có kiến thức chuyên môn cần thiết, ông ta tham gia nghề
này khi đã lớn tuổi, xung quanh lại toàn những cố vấn ngu dốt, ông ta dùng
ý kiến của bọn họ nhằm che giấu sự bất tài của mình”
. Hai năm sau khi
xuống thuyền, D’Estrées đã được phong phó đô đốc hải quân.