ẢNH HƯỞNG CỦA SỨC MẠNH TRÊN BIỂN ĐỐI VỚI LỊCH SỬ 1660-1783 - Trang 293

Chúa và công việc của mình cho đất nước”. Lời phát biểu đầy kịch tính từ
miệng một người đàn ông đại diện cho giai cấp của mình làm cho người ta
ngờ rằng toàn bộ câu chuyện đã bị xuyên tạc một cách quá đáng. Nhưng có
thể dễ dàng hình dung được rằng, trong lúc khí thế của toàn dân đang sôi sục
như thế, câu chuyện này đã trở thành lời hiệu triệu mạnh mẽ đến mức nào.
Ngọn triều giận dữ của dân chúng đã quét sạch những việc làm theo hướng
thoả hiệp của Walpole, và ngày 19 tháng 10 năm 1739, Anh tuyên bố chiến
tranh với Tây Ban Nha. Tối hậu thư của Anh đòi Tây Ban Nha phải huỷ bỏ
quyền kiểm tra tàu Anh bằng cả văn bản cũng như hành động, và phải công
nhận ngay lập tức những đòi hỏi của Anh đối với Bắc Mỹ. Trong đó có đòi
hỏi liên quan đến đường biên giới của Georgia, một thuộc địa mới của Anh
tiếp giáp với lãnh thổ Florida của Tây Ban Nha.

Câu hỏi là cuộc chiến do Anh chủ trương và khởi xướng – trái với quan

niệm của vị bộ trưởng đầy năng lực của mình – có phù hợp với đạo lí hay
không, đã được những người cầm bút người Anh, cả phe ủng hộ lẫn phe
chống đối, bàn luận rất sôi nổi. Luật pháp của Tây Ban Nha trong lĩnh vực
thương mại với các thuộc địa của họ cũng không khác gì luật pháp của Anh
– như được ghi trong Luật hàng hải của nước này – và các sĩ quan hải quân
Tây Ban Nha cũng ở trong tình trạng gần như tình trạng của Nelson, thuyền
trưởng của một tàu khu trục ở Tây Ấn nửa thế kỉ sau đó. Tàu bè và thương
nhân Mỹ lúc đó – sau khi tách khỏi chính quốc – vẫn tiếp tục công việc buôn
bán như thời còn là thuộc địa của Anh. Nelson, một người rất nhiệt tình
trong việc thúc đẩy quyền lợi trong lĩnh vực thương mại của Anh – theo
cách hiểu của người thời đó – đòi người ta phải tôn trọng đạo luật nói trên,
và như thế ông ta đã làm cho dân Tây Ấn và chính quyền thuộc địa căm ghét
mình. Không có vẻ gì là Nelson và những người ủng hộ ông đã thực hiện
những vụ khám xét trái pháp luật, vì Anh đủ sức bảo vệ quyền lợi trong lĩnh
vực hàng hải mà không cần phải sử dụng những biện pháp sai trái. Trong khi
đó, Tây Ban Nha, trong những năm 1730-1740, là một nước yếu, rất muốn –
sau này cũng vậy – bắt những người mà họ cho là cố tình làm hại họ, bất kì
ở đâu, thậm chí cả ở những vùng không thuộc quyền tài phán của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.