ẢNH HƯỞNG CỦA SỨC MẠNH TRÊN BIỂN ĐỐI VỚI LỊCH SỬ 1660-1783 - Trang 462

Chấp nhận từ bỏ Mỹ, đó là một mất mát không bao giờ lấy lại được, vì

dù có bị khuất phục về mặt quân sự thì họ cũng không bao giờ trung thành
như trước nữa. Tạm thời, nước Anh cũng cần những khu vực phải dùng lực
lượng quân sự để chiếm đóng, tức là những khu vực chỉ cản trở việc tập
trung lực lượng chứ không góp phần gia tăng sức mạnh quân sự. Phần lớn
các hòn đảo trong quần đảo Antilles nằm trong số này, cuối cùng thì việc
chiếm giữ những hòn đảo này phụ thuộc vào chiến dịch của hải quân.
Những đơn vị đồn trú ở đó có thể được gửi tới Barbadoes và Santa Lucia, tới
Gibraltar và có thể là cả Mahon nữa, những đơn vị này có thể giữ được
những vị trí đó cho đến khi quyền làm chủ trên biển đã được giải quyết; và
cũng có thể giữ lại thêm một vài địa điểm quan trọng sống còn ở Mỹ, ví dụ
như New York và Charleston, cho đến khi đạt được thoả thuận về cách đối
xử với những người trung thành mà lòng tốt của nước Anh đòi hỏi.

Sau khi đã giải phóng khỏi những gánh nặng như thế, nước Anh mới có

thể nhanh chóng tập trung lực lượng để phản công. Với sáu mươi tàu chiến
nằm gần bờ biển châu Âu – một nửa bên ngoài Cadiz, còn một nửa bên
ngoài Brest – và lực lượng dự bị trong nước sẵn sàng thay thế những chiếc
bị hỏng, sẽ không làm kiệt sức lực lượng hải quân của Anh, và những hạm
đội như thế sẽ không phải chiến đấu, đấy không phải là ý kiến của chúng tôi,
những người đang nhìn thấy toàn bộ lịch sử, mà là của những người từng
theo dõi chiến thuật của D’Estaing, của De Guichen, và sau này là của De
Grasse cũng nhận thức được. Hoặc ngay cả khi sự phân tán lực lượng như
thế bị coi là không nên thì cũng cần tập trung 40 tàu chiến bên ngoài cảng
Brest, và như vậy là để ngỏ mặt biển cho trận chiến đấu giữa hạm đội Tây
Ban Nha với phần còn lại của hải quân Anh trong khi giải quyết vấn đề kiểm
soát Gibraltar và Mahon. Sau khi đã biết những điều chúng ta nắm được
hôm nay về tương quan lực lượng của hai bên, khó ai có thể nghi ngờ về kết
quả nữa, và Gibraltar sẽ không còn là gánh nặng mà là một phần sức mạnh
của nước Anh – như đã từng xảy ra trước đó cũng như sau này.

Kết luận sau đây sẽ còn được nhắc lại nhiều lần: dù tác nhân quyết định

trong cuộc chiến tranh giữa hai quốc gia lục địa láng giềng có là gì đi nữa thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.