ANH LÀ AI? - Trang 132

- Ồ, té ra Thùy Dương… không ưng Việt Cộng?
Thùy Dương cười ran, hất mái tóc ra sau:
- Trước thì… cũng có thể gọi là ưng đấy. Từ xa nghĩ về mấy ông thấy sao
đẹp và cao cả dữ. Nhưng khi các ông về thì, ôi thôi, mộng vỡ tan tành hết.
Lê Vi không đùa nữa:
- Thùy Dương có lẽ có điều chi bất bình thì phải. Chớ trước đây Thùy
Dương… đâu có vậy! Xin thừa nhận là có một số đồng chí cách mạng nào
đó, một số chính sách nào đó… chưa hay, chưa tốt. Nhưng đâu có phải tất
cả là như vậy.
Thùy Dương cũng trở lại nghiêm trang:
- Không đâu! Thùy Dương không lầm đâu. Phải thú thiệt với anh Tám là
Thùy Dương buồn lắm và ớn lắm rồi. Có lẽ sắp xin thôi việc đây anh Tám
ạ!
- Vì sao vậy? Lê Vi ngạc nhiên.

- Cơ quan họ thành kiến với em dữ về chuyện cái anh chàng vượt biển ấy!
Họ đánh giá em rất thấp, không như hồi mới giải phóng. Không những vậy,
họ còn luôn giám sát, nghi ngờ em. Tủi thân và phẫn uất quá. Nhân phẩm
và cả lòng tự trọng của mình bị xúc phạm nhiều quá.
Lê Vi ngập ngừng:
- Nè, em, nhưng cũng có những người cách mạng đâu có xấu, như Ba Mẫn
chẳng hạn…
Thùy Dương tròn mắt nhìn Lê Vi, và như sững ra một giây, nhưng rồi cô
lại bật cười ran:
- Bộ anh Tám ghen hả? Thùy Dương phải thú thiệt với anh: hồi mới giải
phóng trong cơn say ngây ngất của tình những ngày mới, và trong khi
những người chiến thắng trở về hào quang như còn đang chói lọi trên đầu
tựa thiên thần, em rất quý trọng anh Mẫn. Nhưng rồi em đã hoàn toàn thất
vọng. Vì em thấy ảnh cũng chỉ là một sản phẩm được đúc hàng loạt trong
cùng một khuôn, một sản phẩm thô cứng và máy móc, không hồn. Luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.