ANH LUÔN Ở BÊN EM - Trang 45

Ông đi vào thang máy, Viên Viên vẫn đứng ở đầu đường, đợi hơn

mười phút mà không có lấy một chiếc xe trống. Lúc này, đằng sau

lại có tiếng Trương Việt Nhân: “Còn chưa về à?”

Viên Viên quay người lại, bấy giờ cô đã chẳng còn sức mà cười

với ông nữa, chỉ gật đầu đầy mệt mỏi.

“Nhà ở đâu?”

“Dạ?”

“...” Dường như Trương Việt Nhân không muốn nhắc lại.

Đầu óc cô ngưng trệ, sự trầm mặc liền bao trùm cho tới khi có một

tiếng nói vọng tới: “Em định ngủ ở đây luôn hả?”

Cô quay ngoắt lại!

Áo phông đơn giản cùng quần bò là kiểu Trình Bạch hay mặc.

Thấy anh thì cô lại càng ngạc nhiên hơn.

Trình Bạch gật gật đầu với Trương Việt Nhân coi như chào hỏi,

sau đó liền kéo Viên Viên đi.

Viên Viên thầm tính trong lòng, giữa việc phải đi với Trương Việt

Nhân thì có lẽ đi cùng Trình Bạch vẫn ổn hơn, tuy hai lựa chọn này

chẳng khác chọn tiêm hay là chọn truyền nước. Cô quay người lại

tạm biệt Trương Việt Nhân: “Chào chủ biên ạ!”

Trương Việt Nhân chẳng có thái độ gì, xoay người lên xe đi mất.

“Sao di động không bật?” Trình Bạch thắt dây an toàn nhưng

chưa khởi động xe, anh xoay mặt sang hỏi.

“A...” Cô vội vàng lấy di động ra xem, hóa ra đã hết pin. Cô chép

miệng, cúi đầu trả lời: “Hết pin rồi, em không để ý.”

Sau khi biết được nguyên nhân thì Trình Bạch cau mày, nhấn chân

ga rồi chẳng thèm để ý đến cô nữa.

Có lẽ anh ta cũng chẳng tự nguyện tới đón cô, Viên Viên thầm

nghĩ. Chắc lại là chú Thắng Hoa bắt anh ấy tới. Không khí trong xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.