ANH LUÔN Ở BÊN EM - Trang 46

rất yên tĩnh, cô không biết vì sao anh không bật ít nhạc hay mở

radio, thế thì hai người cũng không đến nỗi lúng túng như thế này.

“Công việc nặng lắm à? Vậy nên mới làm xong muộn thế này?”

Anh ta nói gì vậy, Viên Viên lẩm bẩm: “Ai cần anh lo.”

Trình Bạch đáp: “Hết cách, gần đây quá rảnh.”

Viên Viên không thể không nghĩ tới câu: Nhàn cư vi bất thiện.

“Người vừa rồi là sếp chỗ em?”

“Ừ.”

“Không phải bạn trai?”

Viên Viên há hốc mồm: “Sao có thể chứ?”

Trình Bạch không hề thấy ngạc nhiên: “Cũng đúng.”

“...” Ý gì đây?

Tiếp đó hai người về nhà mà không nói chuyện thêm.

***

Ngày hôm sau, Viên Viên tranh thủ thời gian về quê một chuyến,

đi thăm bà nội mới ra viện hôm kia. Hôm đó, cô đang làm việc, chú

Thắng Hoa đưa mẹ và bà cô đi. Mẹ gọi điện bảo cô không phải lo gì

cả, để cô tập trung làm việc. Khoảng thời gian bà nội nằm viện cô

cũng có qua thăm mấy lần, chỉ cần bà đang tỉnh táo là sẽ chửi mắng

cô. Mẹ không muốn thấy vậy nên sau đó không cho cô đến thăm

luôn.

Quê Viên Viên ở thị trấn Ngọc Khê - là một thị trấn lâu đời ở rìa

đông của thành phố Thanh Hải. Từ trung tâm đi xe qua cũng cần

gần một tiếng đồng hồ.

Mấy năm nay, danh tiếng của thị trấn Ngọc Khê càng ngày càng

lớn, do bí thư và trưởng thị trấn tiền nhiệm có con mắt nhìn xa, bọn

họ nhìn thấy được trào lưu phát triển du lịch nên cố gắng khai thác

những địa điểm đặc sắc vốn có trong thị trấn sông nước này, sửa

sang lại đường đường phố, cuối cùng xây dựng nên một thị trấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.