ÁNH MẮT ĐA TÌNH - Trang 122

- Bỏ mặc Vân Phượng ngồi môt. mình ngoài phòng khách, Như Thủy chậm
rãi xuống nhà sau làm vệ sinh
- Khi trở ra, cô đem theo ly trà nóng
Trà lipton đó. Chị cần đường không ?
- Vân Phượng tỉnh bơ:
- Thi thoảng cũng nên uống thứ nước đậm đặc nguyên chất này. Để xem nó
đắng hơn, hay cuộc đời có những cú ngã đắng chát hơn
- Như Thủy chống tay lên cằm, nét mặt không biểu lộ môt. cảm xúc gì
-- Vân Phượng cắn môi:
- Tôi muốn thưƠng lượng với Thuy môt. việc
- Như Thủy thản nhiên:
- Về chuyện Thái Tuấn phải không ?
Vân Phượng gật đầu:
- Tôi muốn biết Thuy là gì của anh ấy ?
Sao chị không hỏi thẳng Thái Tuấn ? Anh ta sẽ cho chị câu trả lời đúng
nhất
- Vân Phượng mím môi:
- Tuân là kẻ cao ngạo, háo thắng. Anh ấy đời nào chịu nói thât. cho tôi biết.
Tuan thích sự lơ lững hơn những mối tình chân thật
- Như Thủy ấm ức:
- Chị đã biết những gì về tôi và Tuan ?
Kho6gn nhiều lắm, đủ để biêt cô là nguoi anh Tuan chọn. Đúng không ?
- Như Thủy bình thản:
- Đúng thì sao ? còn không ?
- Tôi lấy làm tiếc. Vì Tuan yêu cô bé nhưng không đủ nghị lực để thay đổi
quyết định của mẹ anh đấy. Bởi tôi là nguoi con gái đuoc bác ấy chọn để
sau này thành vợ ảnh, lâu lắm rồi. Tính mẹ anh Tuan độc đoán, chuyện gì
bác ấy đã quyết, thì khó ai thay đổi đuoc. Cô còn trẻ, có tài, cô không yêu
Tuan cô vẫn còn nhiều nguoi khác để yêu thương
- Như Thủy bặm môi:
- Chị đâu tới mức mất giá dữ vậy. Chị đẹp, gia đình chị đầy giàu sang
quyền lực. Có nhất thiết chị phải lấy cho đuoc Tuan không ? khi anh ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.