ÁNH MẮT ĐA TÌNH - Trang 27

lo lắng nữa à . Anh gì ơi, anh làm ơn...
- Thái Tuấn cười cười:
- Tôi sẵn lòng giúp hai cô . Nào cô bé để tôi dìu... ủa ?...
- Như Thủy bối rối:
- Tôi... không cần đâu
- Thái Tuấn kêu lên:
- Không cần là sao . Tôi và cô đúng là có duyên thật . hai lần gặp cô, cả hai
lần cô đều gặp sự cố
- Thanh Trà nhướng mắt:
- Nè ! Hai người quen nhau à ? Mày ghê thiệt, giấu cả tao
Như Thủy khổ sở:
- Quen hồi nào đâu
- Không quen, mà anh ta nói
- Khổ qúa,lần trướctao bị chóng mặt suýt đâm vào xe anh ấy . nên biết
Thái Tuấn nháy mắt:
- Bạn cô nói đúng đấy . mà thôi, cô bé lên xe, tôi chở đến phòng mạch để
rửa vết thương . Để lâu nhiễm trùng thì khô?
- Như Thủy còn lưỡng lự, Thanh Trà đã tỉnh bơ nổ máy:
- Lần trưỚc lạ, bây giờ quen rồi, mày lên xe cho anh ấy chở . Chứ tao, tự
nhiên tay lái run qúa à . Chết hay bị đau đớn thương tật lúc này, không hay
ho đâu Thủy . Lên đi mà
- Dứt câu, Thanh Trà đã đề máy cho xe lao đi
- Như Thủy tức phát khóc, con bạn quái qủi . Nhưng cô không còn cách
nào hơn, đành phải ngập ngừng:
- Phiền anh lần nữa
- Thái Tuấn cười cười:
- Tôi mong hoài những lần sau, như thế này . Bám chắc nha . Tôi có tính
hay chạy nhanh . Coi chừng té nữa
- Chiếc xe chồm tới, lao vút, khiến NhưThủy bị đẩy ập vô lưng Tuấn
- cảm giác kỳ lạ khi lần đầu chạm phải bờ lưng rắn chắc của người đàn ông,
làm Thủy bần thần ngơ ngẩn mất mấy giây
- Giọng Thái Tuấn vang lên tinh quái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.