ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 103

“Biết thì sao? Đằng nào người yêu cũ chị cũng không phải hạng đầu thừa

đuôi thẹo gì, anh ấy điển trai vào loại khủng lại giàu nữa.” Mắt Tiền Khê
Khê sáng như sao.

Thẩm Hy Mạt gõ đầu cô bạn một cái: “Mau làm việc đi. Sếp thấy chúng

mình chém gió là phiền đấy.”

Tiền Khê Khê nghe nhắc đến sếp, mới thôi tán gẫu, trở về bàn làm việc.

Lúc nhận được điện thoại của Thẩm Hy Mạt, Trịnh Gia Vũ đang họp,

anh liếc chiếc di động đang rung, vội tắt máy, rồi nhanh chóng kết thúc
cuộc họp.

Sau khi mọi người ra vễ hết, Trịnh Gia Vũ thong thả đi đến trước cửa sổ

rộng sát đất, một tay ấn số của Thẩm Hy Mạt, tay kia kéo rèm cửa sổ, phút
chốc, ánh mặt trời vàng rực ngập tràn căn phòng.

“Hy Mạt, vừa rồi anh bận họp.” Trịnh Gia Vũ giải thích.

“Không sao.” Thẩm Hy Mạt nói, “Chuyện tối qua, anh đừng để bụng

nhé.”

“Không đâu, ai đưa em về cũng thế thôi, chỉ cần em về an toàn là được.”

Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng Trịnh Gia Vũ quả thực rất khó
chịu. Lúc này anh rất muốn hỏi Thẩm Hy Mạt, rốt cuộc cô có quan hệ thế
nào với người đàn ông tối qua, nhưng anh kiềm chế không hỏi.

Tối qua, thấy Thẩm Hy Mạt bị người đàn ông khác lôi đi, lòng dấy lên

bao cảm xúc phức tạp chồng chéo, vô cùng khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.