ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 21

Tuy nhiên, chỉ một cái ngoảnh đầu thoáng vội đó, cuối cùng anh đã thấy

rõ mặt cô.

Con người anh ngày đêm nhung nhớ, lúc này ở ngay trước mắt nhưng

dường như lại xa vời như đám mây trôi cuối trời, gần trong gang tấc, nhưng
giơ tay không thể chạm tới.

Mắt cô vẫn trong veo như nước suối, da vẫn trắng muốt, nhưng ánh mắt

lúc này lại ngần ngại vừa như muốn lẩn tránh điều gì, vừa như muốn nắm
bắt điều gì.

Anh lặng nhìn theo hồi lâu, tiếng ồn ào bên tai cơ hồ hoàn toàn biến mất,

giống như đang đứng giữa đồng cỏ vắng, chỉ có cô là cảnh vật duy nhất.

Nhưng cảnh đó chỉ dừng lại tích tắc trong tầm mắt anh rồi khuất hẳn.

Anh bao lần từng nghĩ, nếu có thể gặp lại, nhất định anh sẽ chặn cô để

hỏi, cô đã đi những đâu trong những tháng năm qua. Nhưng lúc này, thực sự
gặp lại, vô số xúc cảm rộn lên trong lòng, nhưng không có gì thôi thúc anh
đuổi theo cô.

Có cảm giác, những rung động, thậm chí những nỗi nhớ chỉ tồn tại trong

thời khắc nhất định, một khi qua đi sẽ như gió thoảng mây trôi, biến thành
một chút trải nghiệm nhẹ nhàng, một cảm giác nhàn nhạt trong lòng.

Còn cô? Lẽ nào đã trở thành một hoài niệm bình thường trong lòng anh?

“Diệp thiếu gia...” Một giọng nói trầm đục vang bên tai, Diệp Như Thìn

sực tỉnh.

Một người giơ cao chiếc ly lộn ngược, ý bảo anh ta đã uống cạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.