ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 213

Có lẽ mình nên đoạn tuyệt hẳn với quá khứ, tạm biệt con người ngày xưa

của mình, không nên lưu luyến người trong ký ức nữa.

Cô biết, sau khi chia tay với Diệp Như Thìn, mỗi người nên có cuộc sống

riêng, không nên có bất kỳ vương vấn nào nữa. Cô biết, dù anh qua lại với
ai, yêu bao nhiêu người nữa, cũng không còn bất cứ liên quan gì đến cô. Cô
cũng biết, cho dù họ có gặp lại, cũng không thể quay về ngày xưa…nhưng,
tại sao, muốn rời xa anh, lòng lại xót xa? Về sau, lại nghĩ, có lẽ cô đau lòng
không phải vì họ không thể đến với nhau, mà bởi vì cô cứ lưu luyến mãi
con người mình ngày xưa.

Nguồn ebook:

h ps://www.dtv-ebook.com

Thẩm Hy Mạt không muốn tiếp tục lưu luyến nữa, dẫu chỉ một ngày.

Hôm nay, lời tỏ tình của Trịnh Gia Vũ giống như một cơn mưa đúng lúc,

tưới lòng cô đang khô hạn.

Khi Thẩm Hy Mạt nói “Vâng” thì cô đã biết từ nay cô và Diệp Như Thìn

sẽ không còn bất kỳ liên quan nào nữa.

Khi Trịnh Gia Vũ đưa cô về nhà thì đêm đã khuya, trời vào thu se se

lạnh.

Họ đứng dưới khu nhà tầng, Thẩm Hy Mạt ngẩng mặt, nói “Cảm ơn.”

Anh không đáp lại bằng câu khách sao, “Không có gì” mà bước đến trước
mặt cô, nhẹ nhàng hỏi: “Đi dạo với anh một lát nhé?”

Lần tỏ tình vừa rồi có thành công hay không, Trịnh Gia Vũ chưa dám

chắc, may cô nhận lời, anh cũng đỡ bẽ bàng trước mọi người, lòng cũng vui
vui. Niềm vui đó vẫn đang kéo dài đến lúc này, anh muốn ở bên cô, dù chỉ
vài giây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.