ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 217

Thứ Hai đầu tuần đi làm, để tránh đồng nghiệp truy hỏi về chiếc nhẫn

đeo trên tay, tối hôm trước Thẩm Hy Mạt dứt khoát tháo nó ra.

“Hy Mạt, hôm nay có khách hàng tên là Khương Tiểu Vũ hỏi em, thiết

kế của ông ta, chị đã làm xong chưa?” Tiền Khê Khê bước đến bàn làm việc
của Thẩm Hy Mạt hỏi.

“Sắp xong, lát nữa chị sẽ liên lạc với anh ta.” Cô mở máy tính, rồi

ngoảnh sang hỏi Tiền Khê Khê: “Em có số di động của anh ta không, cho
chị xin.”

“Bà chị ơi, em bảo chị đi làm lại sim đi thì chị không nghe, lúc nào cũng

thích phiền em, không ngại à?” Tiền Khê Khê lẩm bẩm, vẻ không vui,
nhưng vẫn đưa số máy của khách hàng cho cô.

“Được rồi.” Thẩm Hy Mạt vừa ghi số vừa gật gù. Thầm nghĩ, Tiền Khê

Khê nói đúng, nếu mình để lỡ tin nhắn quan trọng của khách hàng thì phiền
lắm, lúc nào có thời gian đi làm lại sim vậy.

Trong một thời gian dài sau đó, Thẩm Hy Mạt tận hưởng vị ngọt của tình

trên chuyến tàu hạnh phúc, giống như những cặp tình nhân khác, cô cùng
Trịnh Gia Vũ đi mua sắm, đi ăn trên phố ẩm thực, đi xem phim. Nếu đem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.