ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 258

thua tình yêu.

“Nếu thành hiện thực thì sao?” Diệp Như Thìn hỏi.

“Nhất định sẽ thành hiện thực, ngoài biến thành tờ giấy, anh chẳng có lựa

chọn nào khác.” Thẩm Hy Mạt vừa cầm lên cuộn băng bên cạnh vừa nói.

Diệp Như Thìn không ngờ nhận được câu trả lời như vậy, anh vốn định

hỏi “Nếu chuyện anh là chồng em, trở thành hiện thực”, nhưng anh đã
không còn hứng thú hỏi lại nữa, dứt khoát nằm yên, không nói gì thêm.

Lúc quấn băng, tay cô chạm vào lưng anh cảm giác lành lạnh. Trong cái

đụng chạm vô tình đó, người anh thoáng run, ngoảnh nhìn cô, không hài
lòng, nói: “Tay em rất lạnh, biết không?”

“Vậy anh tự làm đi.” Thẩm Hy Mạt dừng tay.

Diệp Như Thìn từ từ ngồi dậy, nhưng không tự băng cho mình, chỉ lặng

lẽ nhìn cô, chậm rãi nói: “Nếu anh làm được còn cần em làm gì?” Nói xong,
ghé lại gần, nhìn kỹ khuôn mặt đỏ ửng của cô, nói vẻ khiêu khích: “Lẽ nào
em ở lại chỉ là muốn nhìn... cơ thể anh, mà em lưu luyến?” Anh cố tình
nhấn mạnh vào mấy chữ sau cùng.

Đã định nói “Có quỷ mới lưu luyến cơ thể anh” nhưng lại thôi, cố nén,

tay nắm chặt dải băng.

Hôm nay, anh là bệnh nhân, anh to nhất, cho nên tôi nhường! Thẩm Hy

Mạt cắn môi, tiếp tục băng vết thương, bàn tay khéo léo quấn từng vòng rất
nhẹ.

Đầu cô cúi rất thấp, mấy sợi tóc bên tai xõa xuống, nhuốm ánh hoàng

hôn, lấp lánh ánh vàng, anh bất giác chỉ muốn vuốt ve chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.