ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 273

Nếu biết bị anh phản bội, mình sẽ phải nếm nỗi đau thế này, cô thà

không để anh bước vào thế giới của mình.

Sau đó thế nào, cô không nhớ rõ, bèn hỏi bà: “Ai đưa cháu về nhà?”

“Tiền Khê Khê.” Bà trả lời, rồi hỏi ngay: “Vì sao uống rượu? Có chuyện

gì buồn ư?”

“Không có chuyện gì đâu bà.” Thẩm Hy Mạt giấu nhẹm, không muốn để

bà phiền lòng.

Thấy bà định nói, cô vội gạt đi: “Bà ơi, cháu đói rồi.” Nói xong, nhanh

nhảu ra khỏi giường.

Thẩm Hy Mạt đang cắm cúi ăn, thì ngẩn người vì câu nói tiếp theo của

bà.

“Sáng nay Trịnh Gia Vũ gọi điện.” Bà nói.

“Gọi làm gì?” Thẩm Hy Mạt ngẩng đầu, hỏi.

“Cậu ấy bảo, sao cháu không mở máy.”

Mở máy rồi thì sao? Nhìn những tin nhắn lâm ly thắm thiết, thực ra đều

là giả dối, đau lòng bao nhiêu.

Nghĩ đến công việc chưa hoàn thành, Thẩm Hy Mạt ăn xong, vội vã đến

công ty. Trước lúc đi, bà nội không quên dặn dò: “Nhớ sống tốt với Trịnh
Gia Vũ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.