ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 275

Thẩm Hy Mạt chỉ liếc anh một cái, rồi thôi, thầm nghĩ, làm việc xấu hổ

với lương tâm mà vẫn tỏ ra như không có chuyện gì, tài diễn đúng là siêu
cao thủ!

Để tránh gặp nhau, cô đi ngược hướng, không ngờ, anh không chịu

buông tha, bước nhanh đến trước mặt cô, nụ cười trên môi càng tươi: “Hy
Mạt, tối nay có rảnh không? Cùng đi ăn nhé?”

Thẩm Hy Mạt ngẩng đầu, sắc mặt bình thản nói: “Để hôm khác đi.”

“Hai ngày nay không gặp, anh rất nhớ em.” Trịnh Gia Vũ nói với vẻ rất

thiết tha.

Khuôn mặt ấy vẫn đẹp, thanh tú sáng sủa, nhưng Thẩm Hy Mạt không

còn muốn nhìn thêm nữa.

“Cám ơn anh đã nhớ em như vậy.” Câu nói bật ra trong đầu, nhưng nghĩ

lại không thấy thích hợp nên thôi. Thẩm Hy Mạt hít sâu một hơi, tiến lại
gần Trịnh Gia Vũ, giơ tay chỉnh lại ca-vat cho anh, nói rất tự nhiên: “Nhớ
em thì đến tìm em.”

Nếu là trước đây, nói ra câu đó chắc cô sẽ đỏ mặt tía tai, nhưng giờ đây

lòng đã lặng như nước.

“Không tìm được em, thì làm thế nào?” Trịnh Gia Vũ chăm chú nhìn cô,

Thẩm Hy Mạt vẫn chăm chú chỉnh cavat cho anh, lòng anh chợt ấm ran.

“Yên tâm, em sẽ đợi trong thế giới của anh, không đi đâu cả.” Thẩm Hy

Mạt không ngờ mình có thể điềm tĩnh nói ra những lời như vậy, do cô đã trở
nên từng trải hơn, hay là che giấu nỗi buồn trong lòng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.