ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 34

gặp một khách hàng quan trọng cơ mà?”

“Bây giờ mấy giờ rồi?” Tiền Khê Khê giật mình, cuống quýt xem đồng

hồ, “Ôi, nhanh lên, chúng ta phải tăng tốc lên, không được để khách hàng
chờ đợi, ấn tượng ban đầu là quan trọng lắm.”

Trong nhà hàng Trung Quốc, chùm đèn pha lê lóng lánh tỏa ra tầng tầng

ánh sáng thanh dịu.

Ngồi đối diện với Thẩm Hy Mạt là một người đàn ông trung niên hơi

hói, ông ta đẩy cặp kính râm trên mũi nói với cô: “Thẩm tiểu thư, phương
án thiết kế của các cô tôi đã xem rồi, vẫn còn một số chỗ cần sửa, nhưng về
tổng thể, tương đối tốt.”

“Lý tổng, nếu ông có ý kiến hoặc ý tưởng gì xin cứ nói, chúng tôi nhất

định sửa theo ý ông.” Thẩm Hy Mạt mỉm cười đáp.

Vị khách liệt kê những chỗ cần sửa, Thẩm Hy Mạt vội lấy bút ghi lại,

còn Tiền Khê Khê chỉ chuyên tâm thưởng thức món ăn.

“Lý tổng, cám ơn những ý kiến quý báu của ông, chúng tôi sẽ nhanh

chóng sửa lại, sớm giao cho ông phương án hoàn thiện nhất.” Thẩm Hy Mạt
vừa nói vừa đóng nắp bút máy.

“Thẩm tiểu thư, bây giờ cô vẫn giữ thói quen dùng bút máy ư?” Lý tổng

liếc nhìn chiếc bút trong tay Thẩm Hy Mạt, ngạc nhiên hỏi.

Tiền Khê Khê lập tức xen lời: “Lý tổng, ông không biết chứ, Thẩm Hy

Mạt không dùng bất kỳ loại bút nào, ngoài bút máy, điển hình của kiểu
người “sính bút máy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.