ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 35

Thẩm Hy Mạt xoay cây bút trong tay, bên trên vẫn còn những nét khắc

mảnh hơi mờ, nhìn không rõ nhưng nó in vào lòng cô như một con dấu.

Nguồn ebook:

h ps://www.dtv-ebook.com

Năm đó, Thẩm Hy Mạt hai mươi tuổi, Diệp Như Thìn hăm hai.

“Diệp Như Thìn, sao anh cứ dùng bút máy mãi như vậy? Vừa phải bơm

mực, vừa phải lo mực giây ra sách vở, anh không thấy phiền phức à?”
Thẩm Hy Mạt lén theo Diệp Như Thìn đi nghe giảng, cầm bút máy của anh
hỏi.

“Quen rồi.” Diệp Như Thìn mắt vẫn nhìn lên bảng.

Thẩm Hy Mạt kéo áo anh, tinh nghịch nháy mắt: “Thế còn em?” Cô hỏi,

mặt đầy mong đợi.

“Kẹo cao su.” Diệp Như Thìn quay sang cô, nói.

Thật vậy, chỉ cần nơi nào có Diệp Như Thìn là nơi đó có Thẩm Hy Mạt.

Từ bao giờ họ đã trở lên như hình với bóng như vậy?

Hồi đó cô vẫn chưa hiểu nhiều về tình yêu, chỉ biết ở bên anh luôn rất

vui, vậy là chỉ muốn theo sát anh từng giờ, từng phút, cứ thế đến lúc bạc
đầu.

Thẩm Hy Mạt bực mình với kiểu hỏi một đằng, trả lời một nẻo của Diệp

Như Thìn, bĩu môi cự lại: “Ai đã nói lên lớp chán ngắt, cần người ngồi bên
cạnh? Ai nói ăn cơm một mình chán chết, cần người ăn cùng? Ai nói chơi
bóng rổ cần người cổ vũ mới có hứng...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.