ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 111

- Có. Đôi lúc tôi thấy cuộc đời vô vị. Cuộc sống nên chia nhau đồng đều
mới vui.

- Tại sao anh không lấy vợ? Parker cười.

- Nhiều lần tôi sắp lấy vợ đấy chứ. Nhưng rồi tôi cảm thấy sao đó, nên đã từ
hôn.

- Anh có hoạt động gì nữa không? Tại sao các chị em gái của anh đều sống
trong đất liền? Anh không nhớ họ à?

- Dĩ nhiên nhớ chứ. Tôi thừa hưởng gia tài vì tôi là con trai duy nhất. Tập
quán như thế. Annie quắt mắt ngồi thẳng dậy.

- Chuyện này lạ đấy. Anh nói tất cả gia sản này đều là của anh, còn các chị
em gái của anh không có gì? Anh không chia lợi tức cho họ à?

- Phong tục ở đây khác với phong tục của cô trong đất liền. Phong tục của
chúng tôi như thế.

- Thật kỳ lạ, thế thì quá bất công. Anh có đủ thứ mà họ không có thứ gì hết
à? - Giọng của Annie gay gắt, cái gì đó khiến cho cô tức giận. Parker thối
lui. - Thế họ không phẫn nộ à?

- Phẫn nộ ư? Tôi thấy họ không tức giận gì hết. Họ đều vui vẻ. Họ tự ý ra
đi.

- Phải, chắc tôi cũng phải ra đi thôi, - Annie nổi nóng nói.

- Bố mẹ tôi vô tội mà tôi cũng phẫn nộ. Tom có hết tất cả. Tôi phải cố dằn
lòng. Tôi không muốn nghe những chuyện bá láp nói về nhân cách con
người. Anh không thể có nhân cách khi thiếu tiền. Tôi thường ăn xốt
Mayonaise với bánh xăng uých và uống nước khoáng Kool Aid. Như thế
làm sao mà có nhân cách được. Tôi luôn luôn đói bụng.

- Khoan, cô hãy bình tĩnh. Cô làm như thể tôi lừa dối các chị em gái của tôi.
Tôi không lừa dối ai hết. Mọi việc đã được an bài như thế. Cô nhớ, đây là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.