ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 112

phong tục của chúng tôi.

- Phong tục của anh thối tha. Phong tục của anh theo tôi là phụ nữ không
đáng kể. Nếu họ đáng kể, anh phải chia cho họ. Anh sống như ông vua
trong cái thiên đàng xinh đẹp này. Họ cũng lớn lên ở đây. Còn điều này nữa,
ông cà phê, ông nhớ cho rằng chính người phụ nữ đã sinh ra anh. Tôi nghĩ
chắc tôi không thích anh. Cũng như tôi không thích cái phong tục của anh ở
đây. Tôi đã sai lầm khi đến đây để hợp đồng kinh doanh với anh. Bây giờ
tôi không kính trọng anh nữa. Tôi xin lỗi. Parker Grayson nhìn vận mệnh
của mình với cặp mắt kinh ngạc.

- Cô cứ bình tâm ở đây, cô Clark. Điều mà cô có vẻ không hiểu, là trong số
các chị em gái của tôi không ai phàn nàn hết. Ngoài ra, chuyện này không
liên quan gì đến công việc của cô hết.

- Anh nói đúng, chuyện này không liên quan gì đến công việc của tôi. Tại
sao các chị em gái của anh không phàn nàn? Họ phàn nàn thì có được cái gì
đâu? Họ phải chấp nhận vì họ không biết làm gì. Anh đã làm gì cho họ?

- Làm gì à?

- Khi anh thừa hưởng gia tài này, anh đã làm gì cho họ?

- Tôi không làm gì hết. Họ không muốn tôi làm gì hết. Họ lấy chồng và sinh
con. Họ chỉ muốn được như thế.

- Đồ bần tiện! Anh đừng từ chối điều này. Anh đúng là người như thế đấy.
Có phải anh rất đau khổ khi phải chia gia tài cho họ không? Anh biết
không, tôi ghét anh trai tôi một thời gian lâu. Giận bầm gan tím ruột. Hao
mòn thể xác. Tôi phải cho qua vì cuộc sống còn của tôi.

- Các chị em của tôi không giống cô. Tôi thấy họ không ai có phản ứng gì
chống đối, - Parker nói, mắt lộ vẻ thất vọng.

- Làm sao anh biết? Có khi nào anh hỏi họ không? Anh có bao nhiêu chị em
gái?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.