ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 125

các chị đều đúng. Phải, tôi câm, điếc, mù và ngốc. Khi thấy các chị không
nói gì, tôi cứ tưởng các chị bằng lòng các điều kiện trong di chúc của bố.
Tôi không biết các chị có hy vọng và ước mơ. Tôi biết tôi ngu ngốc mới
không thấy được điều này. Tôi nghĩ tất cả các chị đều muốn lấy chồng để có
gia đình riêng. Tưởng như thế là một việc ngu ngốc nữa. Tôi muốn sửa lại
cho đúng. Không quá trễ đâu. Tôi muốn chúng ta chia đều gia tài. Tôi muốn
các chị cứ tự nhiên quay về nhà này bất cứ khi nào các chị muốn. Các chị
không cần phải được mời. Phòng các chị vẫn còn nguyên như cũ. Mattie
giữ gìn nguyên vẹn cho các chị. Tôi muốn các con của các chị cứ về đây vui
chơi như các chị đã vui chơi từ lúc các chị còn sống ở đây. Tôi ân hận là
chuyện này kéo dài quá lâu bây giờ mới làm được. Công việc làm ăn bây
giờ sẽ có bảy phần đồng đều nhau. Kiki, nếu em muốn, anh có thể để cho
em làm phụ tá. Nếu em không thích từ ấy, em cứ xem mình là người hợp tác
làm ăn.

- Cái gì làm cho cậu thay đổi như thế? Tại sao bỗng nhiên cậu rộng lượng
với tất cả chúng tôi như thế? - Jane hỏi.

Makala lên tiếng hỏi, giọng có vẻ nghi ngờ:

- Chúng tôi phải làm gì để đổi lấy sự rộng lượng này?

- Các chị cứ làm chị tôi và cho tôi cơ hội để làm em các chị là được rồi.
Trên khu đất này có chỗ để xây đến mười mấy ngôi nhà. Cứ chọn chỗ đi.
Tôi sẽ cho xây những ngôi nhà theo đúng sở thích của các chị. - Dĩ nhiên
chuyện này phải thực hiện cho đúng luật pháp - Mahala nói.

- Dĩ nhiên. Chuyện này không quá trễ đến nỗi các chị không theo được ước
mơ của mình.

- Phải, Parker, quá trễ rồi. Chúng tôi muốn bỏ qua các ước mơ của mình để
cho các con chúng tôi theo đuổi các giấc mơ của chúng. Con trai tôi muốn
trở thành luật sư. Đi học luật ở trong đất liền cần phải có rất nhiều tiền, -
Mahala nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.