ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 126

- Đáng ra tôi phải biết thế, - Parker lầu bầu đáp.

- Phải, đáng ra cậu phải biết, - Lela nói.

- Các chị ở lại chứ? - Parker hỏi.

- Vâng, Parker. Chúng tôi sẽ ở lại, - Kiki nói. Tôi chấp nhận đề nghị của
anh mời tôi làm việc ở đồn điền. Tôi có nhiều kế hoạch rất lớn.

- Tôi rất muốn nghe các kế hoạch ấy. Nhưng trước hết tôi có việc này muốn
làm. Nếu các chị và em thích, cứ ra đây mà xem. Ra trước nhà mà xem.

- Các chị em nhìn nhau, nhún vai, rồi kéo nhau ra ngoài nhà. Họ hoảng hốt
la lên khi thấy Parker chặt cái rìu vào gốc cây đa. Họ hỏi lớn:

- Tại sao cậu làm thế?

- Vì nó tượng trưng cho việc sai trái của chúng ta. Không ai sống mãi hết.
Nếu có bảy người làm thành một hàng, tôi phải để nguyên như thế thôi. Một
người không tốt. George sẽ hạ bỏ cây này, và chúng ta sẽ quyết định trồng
loại cây gì trước mặt nhà này cho đẹp. Khi cái cây khổng lồ nhào xuống
đất, mọi người reo hò vui vẻ. George và Mattie vỗ tay hoan hô.

- Còn chuyện này nữa, - Parker nói. Việc cuối cùng ta cùng làm như ngày
xưa là leo lên cây bách tán để chơi trò cưỡi ngựa.

Giày cao gót liệng đi, chị em nhà Grayson vội vã chạy sang sân bên hông
nhà.

- Cậu nhớ chuyện ấy à! - Họ cùng reo lên sung sướng. Họ leo lên cây cổ thụ
sần sùi rất tài và rất nhanh. Parker là người cuối cùng dang hai chân hai bên
một cành cây dài, cong queo.

- Chúc Giáng sinh vui vẻ! - Parker thốt lên.

- Chúc Giáng sinh vui vẻ! - Các chị em anh reo lên.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.