ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 202

- Tôi muốn cô trở lại làm việc.

- Tại sao? Vậy anh chấp nhận hợp đồng của tiệm Hoa Cúc à? Tôi hủy hợp
đồng ấy rồi.

- Tôi biết. Tôi không cần chuyện ấy, Kiki. Tôi cần chúng ta, cần gia đình.
Annie Clark có thể mua cà phê ở đâu thì mua. Tôi có mang đến cho cô cái
này. Tôi không biết cô thích màu gì, nên tôi mua hết tất cả các màu. Họ sẵn
lòng mang đến hộp và túi nỉ. Người bán hàng nói phụ nữ muốn hộp và túi
nỉ, mà tôi không muốn đợi họ đem đến. Cô muốn lấy hộp và túi nỉ không?

- Bao nhiêu... Anh mua hết tất cả à, Parker? Thật kỳ cục!

- Tôi biết. Tôi quyết định như thế, Kiki à. Cô và các chị khác đối với tôi
đáng giá hơn những cái ví xách ngu ngốc này nhiều. Tôi không muốn cãi vã
ồn ào. Tôi ghét thấy cô đúng mà tôi sai. Nếu cô muốn, Kiki, tôi sẽ chuyển
cổ phần kinh doanh của tôi cho cô và những người khác. Tôi không làm
nữa. Nhưng vẫn làm trong phòng thí nghiệm. - Anh nói với vẻ dứt khoát.

- Parker, việc làm cà phê là lẽ sống của anh. Không làm cà phê anh sẽ làm
gì?

- Tôi không biết. Có thể làm hướng dẫn du lịch. Bán sò trên bãi biển.

- Anh cần đem trả những cái ví xách này lui cho nhà hàng.

- Ồ không. Chị đàn bà ấy tưởng tôi là điên.

- Anh điên thật, Parker à. Dù sao tôi cũng thương anh. Mà này, tôi không
dùng thẻ tín dụng. Mặc dầu anh làm tôi quá tức.

- Tôi biết, tôi xin lỗi. Thôi được rồi. Tôi phải về Maui. Tôi vẫn chưa tìm ra
Annie Clark. Tôi biết cô ta ở đâu, nhưng chưa gặp được. Vậy thế là ổn rồi
phải không? Mai cô đi làm lại chứ?

- Phải, Parker. Nhưng tôi không gọi cho cô Clark đâu. Chính anh phải lo
việc này. - Cô cười rồi bước đến gần anh trai - Parker, tôi hy vọng anh tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.