ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 233

chỉ có đồ ngu mới làm một chuyện như thế. Tôi là đồ ngu nên tôi đã làm
thế. Cô ta nhận tiền rồi. Đồng tiền có tiếng nói, Annie à, và đồng tiền có thể
mua sự im lặng. Tôi chọn giải pháp thứ hai, vì tôi không biết cô lấy tiền ở
đâu mà cho tôi để trả cho Mona, và tôi không muốn biết. Công việc làm ăn
của chúng ta rất phức tạp, tất cả chúng ta đều biết thế. Nếu người ta kiểm
toán sổ sách của cô, thế nào cô cũng phải giải thích việc thiếu mất một trăm
ngàn đôla. Nếu thằng cha Newman ấy kiểm tra sổ sách ngân hàng cũ của
Mona, thế nào hắn cũng nghi ngờ. Cô ta nói cổ chỉ gởi vào ngân hàng mỗi
lần một ít thôi. Cô ta không phải đồ ngốc. Bây giờ cô ta bắt đầu lo sợ, cổ
không biết rõ lý do tại sao lại sợ. Sở dĩ tôi nói cho cô biết chuyện này, là vì
cô ta không chịu từ bỏ cái gì hết.

Tim Annie đập thình thịch trong lồng ngực. Cô cảm thấy lòng đau như cắt.
Bao lâu nữa cái thòng lọng quanh cổ mới chịu rơi xuống? Cô nốc bia một
hơi thật dài, hy vọng cô có vẻ thản nhiên trước chuyện vừa nghe.

- Chuyện đến đâu hay đến đó. Bây giờ tôi đang mệt, Tom à. Ngày mai
chúng ta sẽ nói chuyện. Anh định ở lại chơi bao lâu?

- Sáng mai tôi phải về.

- Tôi có thể đi California với Jane để giúp đỡ cô ấy, nếu cổ cần tôi. Anh
thấy để các con chó nhờ Elmo chăm sóc có được không?

- Nếu cô nhờ, thế nào ông ấy cũng nhận thôi. Ông đã thường làm công việc
này rồi. Đừng để cho ông ấy thấy cô chán nản, Annie à.

- Tôi sẽ cố, Tom. Lạy Chúa, nếu không có ông ấy, ta làm gì nhỉ?

- Thú thật tôi cũng không biết, Annie. Nếu Jane trở về, mọi người phải ra
sức làm việc. Ta đi ngủ thôi, em gái.

- Phải, đi ngủ. Annie cười khi lên lầu hai, những con chó chạy phía trước
mặt cô. Cô dừng lại, vào phòng Jane. Cô ta đang ngủ say. Cô tắt đèn rồi
đóng cửa. Tất cả sẽ đâu vào đấy hết. Cô phải tin tưởng như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.