ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 283

Bốn mươi phút sau, khi Clay đi lên lầu với cái khay đựng bàn chải đánh
răng mới, điện thoại cầm tay của ông, một khay đựng bánh bích qui Oreo,
và bịch nước đá, ông thấy Annie nằm chèo queo trên giường, núc mũi vào
Jake, và con chó có vẻ rất thích thú.

Chắc cô không đẹp. Thậm chí ông không biết cô có xinh không. Da cô bóng
láng và trông có vẻ như cô đã kỳ cọ ít ra cũng hai lần. Khẩu súng nằm trên
gối bên cạnh cô. Khẩu súng làm cho mọi thứ khác đi.

Annie đắp bịch nước đá lên đầu gối rồi hỏi lớn:

- Có bác sĩ ở gần đây không? Có ai có thể lôi chiếc xe của tôi ra khỏi bùn
được không? Ông quên lấy aspirin.

- Chà, thế à? Cô có nghĩ tôi quên vì cô không dặn lấy thuốc này không?

- Chắc như thế, - Annie nói. Cô ăn bánh, đưa cho Jake một cái.

- Chủ mày có bánh rất ngon. Tao có hai con chó bự như mày. Cám ơn mày
đã đưa tao đến đây. Mày có biết khi mày cứu mạng sống của người ta thì họ
nói như thế nào không.

- Chuyện huyễn hoặc! - Clay đáp.

- Người Trung Hoa không nghĩ thế, - Annie đáp, cô liếm lớp kem ở giữa hai
lớp bánh. Jake nhìn thèm thuồng. Annie đưa cho nó. - Tôi có hai con chó
chăn cừu giống Đức. Con chó này đẹp. Chắc ông thương nó lắm.

- Phải, tôi rất thương nó. Bây giờ cô có thể nói cho tôi biết tại sao cô lái xe
qua cánh đồng của tôi vào lúc đêm khuya với khẩu súng dắt ở lưng quần
không?

- Tôi đã nói rồi. Có người đuổi theo tôi. Làm sao tôi biết được cánh đồng
của ông đầy cả bùn như thế này? Tôi không biết hắn có ý đồ gì. Tôi quá lo
sợ vì không có ai biết tôi ở đâu. Tôi đã định sáng mai mới đi, nhưng tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.