ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 307

- Tôi nghĩ còn. Tôi cho phép mình vẽ hoa trong óc. Chắc ông biết cuộc
sống sau khi hết các tiệm Hoa Cúc. Cuộc sống gia đình. Tôi luôn luôn biết
có cái bóng trong bức tranh vẽ hoa. Tôi không quá bi ai đâu. Cả hai chúng
tôi đều đánh bạc. Khổ thay là tôi không biết nguyên tắc. Điều thật sự làm
cho tôi lo sợ là việc này. Tôi không thể hợp tác mà không nghĩ đến các chị
em gái của anh ta. Parker không nể trọng đàn bà. Ồ, anh ta nói ảnh có,
nhưng ảnh không. Khi người ta nghĩ là mình yêu, mình chỉ thấy cái mình
muốn thấy thôi. Tình yêu của tôi chỉ trong thời gian ngắn ngủi. Mọi người
đều có những lúc như thế. Đấy là kỷ niệm.

- Tôi thì nghĩ cô từ hôn vì những lý do khác. Những lý do mà chúng ta
không cần bàn cãi.

- Có một phần như thế, Elmo. Lo sợ làm cho con người có hành động rất lỳ
lạ. Sự lo sợ còn làm cho người ta mở to mắt nhìn vào các thứ quanh mình.
Sự lo sợ cho bản thân, cho đời mình, khiến người ta ý thức được những việc
mờ ám, những việc mà người ta thường không lưu tâm tới. Tôi nói thế có rõ
không? Elmo gật đầu rồi nhìn đồng hồ.

- Bây giờ là bốn giờ rưỡi. Tất cả im lặng. Tôi đoán chắc chúng ta sợ quá mà
nhập tâm.

- Hình như thế.

- Muốn chơi cờ hay chơi bài gin rummy không?

- Chơi cờ thôi, - Annie đáp.

- Để tôi đi lấy bàn cờ.

Tôi đi vào buồng tắm một lát. Chúng ta chơi sao đây?

- Ăn tiền hay sao? - Elmo cười sằng sặc khi đi về phòng mình.

Hai phút sau, khi Annie mở cửa buồng tắm thì có tiếng nổ lớn vang lên ở
cuối phía sau nhà. Annie nhào lui, đưa tay níu thanh ngang vắt khăn, người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.