ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 35

Jane chống nạnh hai tay trên cặp hông trơ xương.

- Cậu bắt đầu làm mình lo sợ rồi đấy, Annie à. Này nhé, chúng ta khỏi làm
bồi bàn. Chúng ta khỏi gởi hồ sơ xin việc. Chúng ta có thể thực hiện kế
hoạch này và hy vọng thành công rực rỡ. Mình sẽ làm bất cứ cái gì để xóa
hết vẻ mặt kinh khủng của cậu mới được. Phải xem đây là giai đoạn sung
sướng của chúng ta.

- Jane, mình nghĩ điều cậu nói là đúng. Bây giờ ta về nhà, lấy đồ đạc trên xe
xuống, đi ăn thịt bò bít-tết như chúng ta đã hứa, rồi bàn chuyện sau. Này,
nếu công việc khó khăn, ta có thể hỏi vay Elmo. Mình tin ông ấy sẽ cho
chúng ta mượn. Mình nghĩ ta có nơi nương tựa khi gặp hoàn cảnh bất lợi
nhất thời.

- Chúng ta đừng nghĩ đến chuyện bất lợi. Mình thích khi nào cậu cũng là
người lạc quan còn mình bi quan. Annie rùng mình.

- Vậy thì ta cứ theo con đường ấy mà tiến bước, - cô nói rồi quàng tay Jane.
- Thôi, ta khóa cửa tiệm của chúng ta và về nhà. Cậu nhớ bây giờ chúng ta
đã có nhà rồi.

- Ý kiến rất tuyệt! - Jane đáp.

***

Vào ngày thứ Hai, mồng 6 tháng 6, 1980, tiệm Hoa Cúc mở cửa bán hàng.
Không có thông báo trước, không trống không kèn, không quảng cáo vì họ
không thể làm các chuyện ấy được.

Không ai ngoài các chủ nhân ngạc nhiên khi thấy khách vào mua hàng
nườm nượp. Jane nói được thế là nhờ tấm lều bạt có vẽ hình hoa cúc, Annie
thì nói nhờ món xăng uých cá ngừ mẹ của Elmo được phục vụ từ 12 giờ đến
một giờ. Đến bốn giờ, họ đã bán hết 10 pao cà phê và 150 cái bánh xăng
uých nhân cá ngừ. Đến 4 giờ 30, họ phải cáo lỗi với khách hàng để đóng
cửa lo chuẩn bị hàng mới. Nhiều khách càu nhàu than phiền với họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.