ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 54

- Jane. Chắc cậu không tin chuyện này. Mình mới gặp một người. Anh ta là
giáo sư. Jane, cậu ở đâu rồi? Mình thấy anh ta thật tuyệt, nhưng không nhìn
rõ vì trời tối. Mình đi va vào anh ta. Nói chuyện tào lao một lát. Cặp chân to
và đẹp. Ta còn rượu vang không? Rượu này tính trong ngân sách tuần này,
phải không? Ôi, mình không ngờ cậu có bạn. Xin lỗi. Mình đi ra ngoài một
lát rồi quay về như một cô gái đoan trang, chứ đừng như dân bụi đời như
thế này. - Cô nhìn bạn với ánh mắt ngạc nhiên, đợi bạn giới thiệu.

- Annie, đây là Peter Newman. Ông ấy điều tra về vụ cướp ngân hàng ở
Boston.

- Thế à. Chúng tôi giúp được gì cho ông không, ông Newman? - Annie nói,
ngồi xuống trước mặt ông ta. Ông đi xuống tận Nam Carolina để nói
chuyện với chúng tôi. Thảo nào mà lãi suất tiền bảo hiểm lên quá cao. Jane
này, ta có rượu vang phải không? Có lẽ ông Newman thích uống một ly. -
Mình sẽ giải quyết ổn thỏa vụ này. Thế nào mình cũng làm được. Hãy bình
tĩnh. Không có bằng cớ gì hết. Cứ từ từ, thoải mái. Mười ngàn đôla của mày
nằm an toàn trong thùng chống ẩm. Anh ta làm sao thấy được. Ngoài ra,
anh ta phải có trát mới có quyền lục soát nhà. Bình tĩnh. Mình sẽ giải quyết
việc này ổn thỏa.

Jane nói, giọng lạnh lùng:

- Ông Newman nói ổng đi theo bảng số xe của chúng ta.

- Tại sao? - Annie hỏi, uống ly rượu Jane vừa đưa. Cô nghĩ: Hắn giống như
một con chó săn trơ xương.

- Không phải theo dõi xe của các cô thôi đâu. Chúng tôi theo dõi tất cả các
xe đậu trong bãi đỗ xe ở khu đại học. Tôi đã nói chuyện với mọi người có
xe đậu ở đấy.

- Ông muốn biết cái gì?

- Các cô ở đâu khi xảy ra vụ cướp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.