ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 69

- Tôi bằng lòng.

- Thật chứ, Tom?

- Thật, Annie.

- Còn mấy đứa bé thì sao?

- Mona đưa ra điều kiện rất căng. Cô ta muốn có tiền trợ cấp và săn sóc tối
đa các đứa bé. Cô ta có bạn trai, vì thế mới sinh ra chuyện như thế này.
Nhưng để trả lời câu hỏi của cô về các đứa bé, cô cho phép tôi có thời gian
đi thăm chúng, hay cho chúng bay đến đây không? Luật sư của tôi nói rằng
tôi có thể ở với chúng vào mùa hè, cuối tuần, và một số ngày nghỉ lễ. Sáu
tuần một lần vào dịp lễ và nghỉ hè là tốt.

- Được! Tom. Hành lý của anh là cái nào?

- Hai cái bao lớn màu xám. Bao có bánh xe. Ta chưa đi được. Tôi phải đợi
nhận thùng quà cho cô. Cô đứng đây với mấy cái bao hành lý này. Chắc tôi
phải đi lấy mới được. Annie nghển cổ nhìn xem anh trai cô đi đâu, nhưng
xe cộ quá đông nên cô không thấy gì hết. Hình như Tom mua tặng cô cả
một cây cam đầy quả. Cô ngồi xuống trên một cái túi xách du lịch lớn nhất.
Khi cô cảm thấy có tay ai vỗ lên vai, cô quay lui.

- Annie, chúc Giáng sinh vui vẻ, - Tom nói, đưa cho cô cái cũi màu xanh
nhạt bên trong có một con chó.

- Chó à? Anh cho tôi con chó à? Ôi Tom, tuyệt vời quá! Tôi bắt nó ra được
không? Tên nó là gì?

- Dĩ nhiên cô cứ bắt nó ra tự nhiên. Nó là của cô. Tên nó là Rosie. Nó rất
tuyệt, Annie à. Nó là giống chó vô địch. Bây giờ cô đang sống cô đơn, cô
cần Rosie để làm bạn.

- Loại chó chăn cừu của Đức! Ôi, nó đẹp quá. Tôi thích nó. Tôi sẽ thương
nó mãi. Ôi, Tom, anh tốt quá! - Annie úp mặt vào bộ lông mềm mại của con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.