ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 74

- Bob cầu hôn với tôi. Nhìn này, - cô ta nói rồi đưa tay có đeo chiếc nhẫn
cưới lên.

- Ồ Jane, mình rất mừng cho cậu. Khi nào thì cưới?

- Ngày Valentine. Có lãng mạn không? Annie này, Bob muốn dời đến San
Francisco. Một người bạn đề nghị dành cho ảnh một phần hùn trong công ty
bốn người. Mình sẽ ngồi vẽ suốt ngày. Mình biết cậu sẽ buồn. Xin đừng thế.
Bob vẫn làm kế toán cho cậu. Chuyện này không khó khăn gì.

- Jane, mình không trả tiền cho cậu thôi việc đâu.

- Ồ, Annie, mình không yêu cầu cậu trả tiền cho mình thôi việc. Mình sẽ
giao hết các cửa tiệm cho cậu. Cậu sẽ làm hết công việc một mình. Việc này
do cậu nghĩ ra. Mình chỉ giúp cậu thôi. Cậu không nợ nần gì mình hết.

- Không, không, thế là không công bằng. Cậu làm việc cật lực như mình để
gây dựng nên sự nghiệp như bây giờ. Mình không thể làm như thế, chắc cậu
biết.

- Tốt, vậy bây giờ ta tính sao? Ngày nào đó cậu sẽ giàu bạc triệu, cậu cho
mình một trong số những cửa tiệm này. Nếu cậu không thích như thế thì
cũng được thôi. Thú thật mình không muốn cái gì hết, Annie à. Mình buồn
khủng khiếp khi rời bỏ cậu như thế này. Nhưng bây giờ có anh cậu đến đây
rồi, mình không cảm thấy quá lo lắng cho cậu nữa.

- Chuyện này nghe có vẻ rất hợp cho tôi, - Norma nói.

- Mẹ nghĩ như thế à, mẹ?

- Anh con quá đẹp trai, phải không, Annie?

- Con nghĩ ảnh đẹp nhất đời, - Annie đáp, giọng nghẹn ngào. Cô nhìn Tom
quàng tay ôm mẹ, mắt long lanh như muốn khóc.

- Được thế là nhờ tôi giống cô, - anh đáp, giọng khàn khàn. Rosie đưa chân
đùa nghịch chuỗi ngọc trên cổ Norma, gầm gừ trong họng ra vẻ vui thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.