ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 96

- Chúng tôi thường chào nhau, nói “Aloha” khi gặp nhau. Mọi người đều
chào nhau “Aloha”. Đây là phong tục ở trên quần đảo. Ông Grayson có
tiếng tăm rất tốt, cà phê của ổng bán khắp thế giới. Ổng đối xử với công
nhân rất tốt và tất cả các cô đều thích ổng. Ổng sống độc thân với nhiều
cháu trai cháu gái trên đảo. Ổng chắc sẽ rất buồn vì cô không đợi người của
ổng đến đón.

- Ông ta sẽ buồn à! Có phải anh muốn nói thế hay không? Không, không,
nói thế sai rồi. Tôi mới là người buồn. Đáng ra tôi cứ mua cà phê của nhà
hàng Piggly Wigaly cho rồi. Ôi, ta đến rồi. Bao nhiêu tiền? - Annie đếm
tiền trả, rồi cho thêm tiền thưởng rất hậu hỉ để bù vào vẻ cau có của cô. Rồi
cô vào khách sạn, đăng ký lấy phòng, về phòng. Cô tắm, gội đầu, mở máy
điều hòa không khí hết số, rồi lăn xuống giường. Cô sắp ngủ thì bỗng vùng
dậy, gọi xuống bàn tiếp tân, nói:

- Đừng nối đường giây điện thoại lên phòng tôi cho đến khi tôi báo cần nối.
- Một phút sau, cô ngủ say. Trên đường về lại phi trường để bắt khách khác,
anh tài xế dừng lại gọi về phi trường nói chuyện với anh bạn cùng học một
trường.

- Roy, tôi là Miki đây. Tôi vừa đưa người khách của cậu về khách sạn Royal
Hawaiian. Cô ta giận lắm. Cậu phải đợi bao lâu? Vứt mẹ vòng hoa đi và
uống chai bia. Được rồi, xe cậu hỏng. Cậu nói sao, cậu phải làm gì? Nói với
ông Grayson hai bánh xe cậu bị xẹp à? Vã lại, nói thật là hay hơn cả. Vâng,
hẹn gặp cậu.

***

Khi Annie mở mắt, ánh nắng vàng chiếu vào phòng cô. Cô đưa tay lấy cái
đồng hồ nhỏ đi du lịch trên bàn ngủ. Sáu giờ 10 phút. Cô nhắm mắt như
muốn ngủ tiếp. Khi thấy không ngủ được nữa, cô bấm máy xuống phòng
phục vụ, yêu cầu mang bữa điểm tâm lên và tờ báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.