ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 100

Khi Lyra lên giường ngủ, Pantalaimon thì thầm bên gối.

“Bà ấy sẽ chẳng bao giờ lên phương Bắc đâu. Bà ấy sẽ giữ chúng ta ở

đây mãi mãi. Khi nào thì chúng ta trốn đi vậy?”

“Chắc chắn bà ấy sẽ đi.” Lyra thì thầm trả lời. “Cậu không thích bà ấy.

Ôi, thật là không hay. Mình thích bà ấy. Và tại sao bà ấy lại dạy bọn mình
về hàng hải và tất cả những thứ đó nếu bà ấy không sắp đưa bọn mình lên
phương Bắc?”

“Để xoa dịu sự nôn nóng của cậu, lý do là như vậy đấy. Cậu không thực

sự muốn loanh quanh tại bữa tiệc Cocktail và cố tỏ ra ngọt ngào dịu dàng.
Bà ấy chỉ đang làm cậu trở lên ngoan ngoãn như một con cún.”

Lyra quay lưng đi và nhắm mắt lại. Nhưng điều Pantalaimon nói là sự

thực. Cô cảm thấy bức bối và bó buộc với cuộc sống tao nhã này rồi, dù nó
rất sang trọng. Cô có thể từ bỏ tất cả những người bạn đầu đường xó chợ tại
Oxford, với những trận chiến tại mỏ đất sét và cuộc rượt đuổi dọc bên sông
trong một ngày. Điều khiến cô lễ phép và nghe lời bà Coulter là niềm hy
vọng khốn khổ được lên phương Bắc. Có thể họp Ngài Asriel. Có thể ông
và bà Coulter sẽ phải lòng nhau, họ sẽ làm đám cưới rồi nhận Lyra làm con
nuôi và đi cứu Roger khỏi tay bọn Gà trống tây.

Vào buổi chiều diễn ra bữa tiệc cocktail, bà Coulter đưa Lyra đến một

hiệu làm tóc sang trọng tại đó mái tóc màu vàng sẫm cứng đơ của cô được
làm mềm và uốn sóng, các móng tay cô được mài giũa và đánh bóng, tại đó
người ta còn đánh mắt và thoa chút son cho cô để dạy cô cách tra điểm. Rồi
họ đi lấy một chiếc váy bà Coulter đã đặt riêng cho cô, mua mấy đôi giày
da sơn, rồi đã đến giờ về nhà để kiểm tra hoa và mặc váy áo.

“Không phải là ra ngoài cùng chiếc túi khoác đó đâu, cưng.” Bà Coulter

nói khi Lyra ra khỏi phòng riêng, ánh mắt lấp lánh sự duyên dáng chỉ riêng
bà có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.