ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 102

“Vậy hãy làm theo lời ta nói.” bà nói.

“Cháu xin hứa!”

Con khỉ vàng nhảy khỏi Pantalaimon như thể nó đột nhiên cảm thấy

chán. Pantalaimon lẩn đến cạnh Lyra ngay lập tức, cô bế nó lên hôn hít và
vuốt ve.

“Nào, Lyra,” Bà Coulter nói.

Lyra quay ngoắt người và đóng sầm cửa phòng ngủ, nhưng trước khi

cánh cửa đóng lại, nó lại mở ra. Bà Coulter đã đứng cách đó chỉ vài mét.

“Lyra, nếu cháu cư xử thô lỗ và thiếu tế nhị như vậy, chúng ta sẽ có một

cuộc đối đầu mà chắc chắn ta sẽ thắng. Hãy bỏ ngay chiếc túi ra. Ghìm nén
sự bực dọc của cháu lại. Đừng bao giờ đóng sầm của mà để ta nghe thấy.
Người khách đầu tiên sắp đến trong vài phút nữa, ta muốn họ sẽ thấy cháu
cư xử lễ độ, ngọt ngào, duyên dáng, ngây thơ, ngoan ngoãn và vui vẻ. Ta
đặc biệt mong muốn như vậy, Lyra, cháu có hiểu lời ta nói không?”

“Có thưa bà Coulter.”

“Vậy thì hãy hôn ta đi.”

Bà hơi cúi xuống và chìa má ra. Lyra phải đứng nhón mũi chân mới hôn

được. Cô nhận thấy nó thật mịn màng, mùi da thịt hòa trộn của bà Coulter
thơm ngát, nhưng có gì đó lạnh lẽo như kim khí. Cô quay đi và để chiếc túi
lên bàn trang điểm trước khi theo bà Coulter trở lại phòng khách.

“Cháu thấy những bông hoa thế nào, cháu yêu?” Bà Coulter nói với

giọng ngọt ngào như thể chưa có chuyện gì xảy ra. “Ta cho rằng người ta
không thể sai lầm với những bông hồng, nhưng có thể có được nhiều điều
tốt đẹp… Không biết những người cung cấp thực phẩm đã mang đủ đá đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.