ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 121

chửi thề rồi đứng tránh sang bên, Lyra thừa cơ chạy xuống khoảng trống
của bến tàu. Cô không thể đứng im chờ chết được.

Pantalaimon giờ là một con đại bàng, xà xuống bên cô và hét. “Bên trái!

Bên trái!”

Cô chạy chệch theo hướng đó, thấy một khe trống giữa những thùng than

và một chiếc thùng kim loại, cô lao vào đó như một viên đạn.

Nhưng chiếc bẫy ném đã lao đến!

Cô nghe thấy một tiếng rít trong không khí, sát má cô có gì đó quật vào

đau nhói, những sợi dây bôi hắc ín ghê tởm trùm qua mặt cô, cánh tay cô,
hai bàn tay cô bị kéo giật và trùm chặt lấy cô. Cô ngã xuống, gào thét, khóc
lóc, và giãy giụa trong tuyệt vọng.

“Pan! Pan!”

Nhưng con nhân tinh cáo đang xé con mèo Pantalaimon, Lyra cảm thấy

chính mình đang đau đớn, cô bật khóc to khi nó ngã xuống. Một gã đàn ông
đang buộc chặt sợi dây thừng xung quanh người cô, quanh tay chân, cổ
họng, đầu, lăn đi lăn lại cô trên nền đất ẩm. Cô không thể cầu cứu sự giúp
đỡ, giống hệt như một con ruồi bị con nhện chộp được. Pantalaimon đau
đớn tội nghiệp đang căng mình ra để chạy về phía cô, con nhân tinh cáo
đang chặn trên lưng, nó không còn chút sức lực nào để xoay chuyển tình
thế. Gã đàn ông còn lại đang nằm trên vũng nước, với một mũi tên xuyên
qua họng.

Mọi chuyện như ngừng lại khi gã đang buộc chiếc bẫy nhìn thấy bạn

mình.

Pantalaimon đứng lên và chớp mắt, rồi sau đó là tiếng rơi ngã, rồi gã đàn

ông ngống ngang qua người Lyra, thở khò khè và mồm há hốc. Cô hét lên
vì sợ hãi, má phụt ra từ người gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.