ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 134

thể chùn bước chân bà hay làm bà đi nhanh hơn chút ít, còn Tony và Kerim
tự hào đi hai bên như hai hoàng tử.

Phòng họp được thắp bằng đèn dầu, chiếu sáng đủ khuôn mặt và hình

dáng của những người đến dự, nhưng lại để ghế người chủ tọa chìm trong
bóng tối. Người đi vào phải tranh nhau chỗ trên sàn nhà, vì các ghế dài đã
ngồi kín chỗ, nhưng nhiều gia đình chen lấn để có chỗ. Bọn trẻ chiếm lĩnh
vòng ngoài cùng và các nhân tinh cuốn mình dưới chân chủ hay đậu trên
những bờ tường gỗ xù xì.

Phía trước Phòng họp mặt có một bục diễn thuyết đặt tám chiếc ghế gỗ

có khắc hình. Khi Lyra và nhà Costa đi tìm chỗ đứng dọc căn phòng (không
còn chỗ nào để ngồi), tám người đàn ông xuất hiện từ bóng tối phía sau bục
diễn thuyết và đứng phía trước mấy chiếc ghế. Một làn sóng hào hứng nổi
lên giữa các thính giả khi họ xô đẩy nhau để chen lên chỗ gần với cái ghế
dài nhất. Cuối cùng mọi người im lặng và bảy người đàn ông trên bục ngồi
xuống.

Người vẫn đứng khoảng bảy mươi tuổi, nhưng cao lớn, cổ to, ngắn và

trông rất khỏe mạnh. Ông mặc một chiếc áo khoác giản dị bằng vải bạt
cùng một chiếc sơ mi kẻ caro, như nhiều người đàn ông Gypsy khác.
Không có gì làm ông nổi bật ngoại trừ không khí tràn ngập sức mạnh và
quyền lực ông tạo ra. Lyra đã nhận ra nó: chú Asriel cũng có thứ quyền lực
đó, cả ông Hiệu trưởng Jordan cũng vậy. Nhân tinh của người đàn ông này
là một con quạ, rất giống con quạ của ông Hiệu trưởng.

“Đó là John Faa, vua của những người Gypsy phía tây.” Tony thì thầm.

John Faa bắt đầu nói, giọng ông chậm rãi và sốt sắng.

“Thưa các bạn Gypsy! Chào mừng các bạn đến với buổi họp mặt. Chúng

ta đến là để lắng nghe và đến để quyết định. Tất cả các bạn đều biết vì lý do
gì. Có rất nhiều các gia đình tại đây đã bị mất trẻ em. Có gia đình còn mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.