ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 159

không?”

Người đàn ông vẫn ngoan cố đứng với nét mặt cau có, nhưng không nói

gì cả.

“Được rồi, có thể anh muốn như vậy, và cũng có thể là không,” John Faa

tiếp tục. “Nhưng nếu bất cứ người đàn ông hay người đàn bà nào cần một
lý do để làm việc tốt, hãy cân nhắc điều này. Cô bé này là con gái của Ngài
Asriel, chỉ thế thôi. Nếu ai đã quên thì Ngài Asriel là người đã làm trung
gian đàm phán với người Thổ Nhĩ Kỳ để cứu mạng Sam Broekman. Chính
Ngài Asriel là người đã cho phép thuyền của người Gypsy được qua lại
những con kênh nằm trên đất đai của mình. Chính Ngài Asriel là người đã
đánh bại phe Watercourse Bill tại nghị viện vì lợi ích to lớn và lâu dài của
chúng ta. Và cũng chính Ngài Asriel đã túc trực ngày đêm trong cơn bão
'53 và hai lần lao xuống dòng nước để cứu mạng Ruud và Nellie Koopé
nhỏ của chúng ta. Anh đã quên rồi sao? Thật là hổ thẹn, hổ thẹn cho anh,
thật đáng hổ thẹn.

Và giờ đây cũng chính là Ngài Asriel này đang bị kẹt trên những vùng

đất tối tăm lạnh lẽo xa xôi nhất của những con thú hoang dã, bị bắt giữ
trong một pháo đài tại Svalbard. Tôi có cần phải nói cho anh biết loài sinh
vật nào đang canh giữ ông ấy trên đó không? Và đây chính là cô con gái
của ông ấy đang dưới sự trông nom của chúng ta, và Raymond van Gerrit
có thể giao nộp cô bé cho các nhà chức trách chỉ để đổi lại một chút hòa
bình và yên ổn. Có đúng vậy không? Raymond? Hãy đứng lên và trả lời đi
anh bạn.”

Nhưng Raymond van Gerrit cứ bám dính lấy chỗ ngồi của mình, và

không gì có thể làm ông ta đứng dậy. Một làn sóng phản đối nổi lên trong
căn phòng họp rộng lớn. Lyra cảm nhận được sự hổ thẹn ông ta đang cảm
thấy, cũng như sự tự hào sâu sắc về người cha của mình.

John Faa quay đi và nhìn vào một người đàn ông khác trên bục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.