ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 160

“Nicholas Rokeby, tôi giao nhiệm vụ cho anh tìm một con thuyền, và chỉ

huy nó khi chúng ta ra khơi. Adam Stefanski, tôi muốn anh chịu trách
nhiệm về vũ khí đạn dược, và chỉ huy trận chiến. Roger van Poppel, anh để
mắt đến những thứ khác, từ thực phẩm cho đến quần áo chống rét. Simon
Hartmann, anh là thủ quỹ và có trách nhiệm chia vàng thành những phần
bằng nhau. Benjamin de Ruyter, tôi muốn anh nhận trách nhiệm trinh sát.
Có rất nhiều điều chúng ta cần phải tìm hiểu, tôi giao cho anh nhiệm vụ đó,
và Canzona, anh sẽ có trách nhiệm kết hợp công việc của bốn người lãnh
đạo đầu tiên, báo cáo lại với tôi, và nếu tôi chết, anh sẽ là người thay thế
công việc điều khiển của tôi.

Giờ thì tôi đã sắp xếp xong công việc, và nếu bất cứ người đàn ông hay

đàn bà nào thấy không đồng ý, chúng ta có thể tự do nêu ý kiến.”

Sau một lúc, một người phụ nữ đứng lên.

“Ngài Faa, ngài không định đưa người phụ nữ nào theo chuyến đi để

chăm sóc bọn trẻ sau khi chúng ta đã tìm được chúng sao?”

“Không, Nell. Chúng ta không có nhiều chỗ đâu. Bất cứ đứa trẻ nào đó

trong số chúng ta giải thoát cũng sẽ tốt hơn dưới sự chăm sóc của chúng ta
so với lúc trước đó.”

“Nhưng nếu ngài nhận thấy rằng ngài sẽ không thể cứu thoát chúng nếu

không có người phụ nữ nào đó cải trang thành một người nấu bếp hay y tá
hay đại loại như vậy?”

“Ồ, tôi đã không tính đến điều đó,” John Faa thừa nhận. “Chúng ta sẽ

xem xét vấn này thật cẩn thận khi nghỉ ngơi trong phòng khách. Tôi hứa
như vậy đấy.”

Bà ngồi xuống và một người đàn ông đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.