ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 163

John Faa và mấy người đàn ông khác rời bục diễn thuyết để vào phòng

bàn bạc. Lyra hơi thất vọng. Họ không muốn cô cũng có mặt ở đó sao?
Nhưng Tony cười lớn.

“Họ phải lập các kế hoạch,” anh nói. “Cô đã làm phần việc của mình,

Lyra. Giờ thì đến lượt John Faa và hội đồng.”

“Nhưng tôi đã làm được gì đâu!” Lyra phản đối, khi cô theo những người

khác ra khỏi Phòng họp và đi xuống con đường trải đá cuội dẫn xuống cầu
tàu. “Tất cả những gì tôi làm được là chạy khỏi bà Coulter! Đó mới chỉ là
bước khởi đầu. Tôi muốn được lên phương Bắc!”

“Biết nói sao với cô bây giờ nhỉ,” Tony nói. “Tôi sẽ mang về cho cô một

chiếc răng con mooc, tôi hứa đấy.”

Lyra phụng phịu. Về phần mình, Pantalaimon đang bận rộn làm mặt khỉ

với nhân tinh của Tony, nó nhắm đôi mắt màu hung lại với vẻ khinh khỉnh.
Lyra chèo bè ra cầu tàu và chơi đùa cùng những người bạn mới, treo đèn
trên những sợi dây trên mặt nước đen để lôi kéo những con cá mắt lồi bơi
rất chậm rồi đâm chúng bằng một cây gậy.

Nhưng tâm trí cô vẫn để ở chỗ John Faa và phòng họp, không lâu cô đã

quay lại con đường trải đá cuội dẫn đến Phòng họp mặt. Có ánh đèn sáng
trên ô cửa sổ phòng khách. Cửa sổ quá cao để có thể nhìn qua, nhưng cô có
thể nghe thấy những lời thì thầm bàn bạc bên trong.

Vậy là cô đi đến bên cửa ra vào và gõ năm tiếng dứt khoát. Tiếng người

im bặt, một chiếc ghế xê dịch trên nền nhà, cánh cửa bật mở, ánh đèn dầu
ấm áp tiến theo bước chân người.

“Gì vậy?” Người đàn ông mở cửa hỏi.

Phía sau người đàn ông Lyra có thể thấy những người ngồi quanh bàn,

với những chiếc túi vàng xếp ngay ngắn, giấy và bút, những chiếc cốc và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.