ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 185

long lanh như đính ngọc trai do dính sương đêm phủ trên những mái nhà
kho hay cần trục, những quầy bán thuốc đóng bằng gỗ, tòa nhà nhiều ống
khói bằng đá granit mà khu chợ được đặt tên theo đó, nơi suốt ngày đêm cá
được treo và hun khói góp phần làm bầu không khí ẩm ướt, mùi nồng nồng
dễ chịu của cá hồi, cá thu và cá êfin hun khói dường như ngấm vào từng
viên cuội lót đường.

Lyra, cuốn mình trong tấm áo choàng với một chiếc mũ chụp lớn che mái

tóc, đi giữa Farder Coram và người thợ máy. Cả ba con nhân tinh đều rất
cảnh giác, sục sạo từng ngóc ngách phía trước, trông chừng phía sau, lắng
nghe từng bước chân xa nhất vọng lại.

Nhưng họ là những người duy nhất trên đường. Những người dân Colby

đều đã ở trong nhà, có lẽ họ đang nhấm nháp từng ngụm Jenniver bên cạnh
bếp lò rít. Họ không nhìn thấy người nào cho đến khi đến được bến tàu,
người đầu tiên họ nhìn thy là Tony Costa, anh đang đứng cạnh cửa.

“Ơn Chúa, mọi người đã đến.” Anh khẽ nói, để họ đi qua. “Chúng tôi

vừa nghe tin Jack Verhoeven đã bị bắn và thuyền của ông ấy bị đắm.
Không ai biết tin ông đang ở đâu. John Faa đã lên tàu và nóng lòng muốn
khởi hành.”

Với Lyra chiếc tàu thật vĩ đại: một phòng lái và ống khói ở giữa tàu, một

boong lớn đuôi tàu, một cần trục to phía trên cửa sập che vải bạt; ô cửa sổ
có ánh đèn vàng và chiếc cầu, ánh đèn màu trắng ở đầu cột buồm; ba hay
bốn người đàn ông đang đứng trên boong, hối hả làm một việc gì đấy mà
cô nhìn không rõ.

Cô vội vã đi lên cầu tàu phía trước Farder Coram và nhìn quanh một

cách thích thú. Pantalaimon biến thành một con khỉ và ngay lập tức trèo
ngay lên cần trục, nhưng cô gọi nó xuống ngay. Farder Coram muốn họ ở
bên trong, hoặc bên dưới, những phòng dùng cho một con tàu lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.