ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 194

việc gì, dù chỉ đơn giản ngắm những con hải cẩu. Lyra đi xuống dưới ăn
bữa sáng với cháo yến mạch và nhìn ra ngoài qua lỗ thông hơi trong phòng
khách.

Bên trong cảng, nước rất yên. Lyra bắt đầu cảm thấy bứt rứt vì thiếu hoạt

động. Cô và Pantalaimon thèm thuồng nhìn xung quanh khi con tàu nặng
nề chậm chạp tiến dần vào bến tàu. Suốt một đồng hồ tiếp theo đó, tiếng
máy tắt dần đến mức chỉ rì rầm khe khẽ phía sau tàu, những tiếng người hét
lên ra lệnh hay hỏi han, những sợi dây thừng tung lên, cầu tàu hạ xuống,
cửa hầm tàu bật mở.

“Nhanh lên nào, Lyra,” Farder Coram gọi. “Mọi thứ đã được gói ghém

chưa?”

Đồ đạc của Lyra, nếu có thể gọi như vậy, đã được thu dọn ngay từ khi cô

thức giấc và nhìn thấy đất liền. Tất cả những gì cô cần làm là chạy đến
cabin, nhấc chiếc túi ra, giờ thì cô đã sẵn sàng.

Việc đầu tiên cô và Farder Coram làm khi lên bờ là đến thăm tòa nhà

được dùng làm Tòa lãnh sự của Phù thủy. Không mất nhiều thời gian để
tìm nó; thành phố bé nhỏ chỉ quay xung quanh bến cảng, nhà thờ và Tòa
lãnh sự là bề thế nhất. Tòa lãnh sự của các Phù thủy đặt trong một ngôi nhà
gỗ thô sơ màu xanh lá cây nhìn ra biển. Khi họ gọi cửa, chiếc chuông rung
lên chói tai trên con đường yên tĩnh.

Một người hầu dẫn họ đến một phòng khách, mang cà phê ra cho họ.

Ngay lập tức ông Lãnh sựthân chinh ra tiếp họ. Ông là một người to béo
với khuôn mặt hồng hào và bộ comple đen nhã nhặn, tên là Martin
Lanselius. Nhân tinh của ông là một con rắn, màu xanh lá cây nồng nhiệt
và sáng lấp lánh giống như mắt ông, đó là điều duy nhất ở ông giống với
một phù thủy dù Lyra cũng không chắc theo cô một phù thủy phải trông
như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.