ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 203

“Nó là con gái của Ngài Asriel,” Farder Coram nói, “mẹ của nó là bà

Coulter, người sáng lập Ủy ban Tôn giáo.”

“Ngoài những điều đó ra thì sao?”

Người đàn ông Gypsy già lắc đầu. “Không,” ông nói, “tôi không biết

thêm gì nữa cả. Nhưng nó là một sinh linh vô tội lạ lùng, tôi sẽ không để nó
gặp nguy hiểm trên thế giới này. Tôi không thể đoán được tại sao nó có
được chiếc máy đó, nhưng tôi tin những gì nó nói. Sao ông lại hỏi tôi như
vậy, Tiến sĩ Lanselius? Ông biết điều gì về cô bé sao?”

“Các phù thủy đã nói về đứa bé này nhiều năm nay,” ông Lãnh sự nói.

“Bởi vì họ sống gần nơi mà bức màn ranh giới giữa các thế giới là rất
mỏng, họ nghe được những lời thì thầm bất tử từ thế hệ này sang thế hệ
khác, qua tiế của những người đã vượt qua được ranh giới giữa các thế giới.
Họ đã nói về một đứa bé như thế này, nó có một số mệnh phi thường chỉ có
thể được thực hiện ở một nơi nào đó, không phải trong thế giới này, mà xa
xôi hơn rất nhiều. Không có đứa bé này, tất cả chúng ta sẽ chết. Các phù
thủy đã nói như vậy. Nhưng nó phải làm tròn số mệnh trong tình trạng
không hề biết mình đang làm gì, vì chỉ khi nó không biết như vậy, chúng ta
mới được an toàn. Ông có hiểu điều đó không, Farder Coram?”

“Không,” Farder Coram nói, “tôi không thể nói là tôi hiểu được.”

“Điều đó có nghĩa là nó không được mắc sai lầm. Chúng ta phải hy vọng

nó sẽ không sai lầm, nhưng lại không thể dẫn dắt cho nó. Tôi mừng là có
thể nhìn thấy đứa bé này trước khi chết.”

“Nhưng làm thế nào nhận ra cô bé là đứa trẻ đặc biệt đó chứ? Và ý ông là

gì khi nói về những người đã vượt qua ranh giới giữa các thế giới? Tôi cảm
thấy mơ hồ về những gì ông nói, thưa Tiến sĩLanselius, vì tôi luôn đánh giá
ông là một người trung thực…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.