ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 232

với tôi. Chúng tôi cần anh, Iorek, anh không thể ở lại đây được. Anh chỉ
cần đi xuống bến cảng với tôi và không cần nhìn lại. Farder Coram và John
Faa, hãy để họ đi thương thuyết, họ sẽ dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện. Hãy
thả người đàn ông này ra và đi với tôi…”

Con gấu từ từ thả những móng vuốt ra. Chiếc đầu của người lính canh bê

bết máu và xám ngoét. Anh ta ngã ngất đi trên nền đất, con nhân tinh ở bên
an ủi chăm sóc khi con gấu bước đến bên Lyra.

Không ai dám động đậy. Họ nhìn con gấu đi khỏi nạn nhân theo mệnh

lệnh của cô bé có con nhân tinh mèo hoang, họ lùi sang bên để nhường
đường cho Iorek Byrnison đi những bước nặng nề qua đám người bên Lyra
hướng ra phía bến cảng.

Tâm trí cô đã dồn hết vào nó, cô không nhận ra thấy sự tức giận phía sau

lưng mình, nỗi sợ hãi và bực bội chỉ nổi lên sau khi cô đã đi khỏi. Cô đi
cùng với nó, Pantalaimon chạy phía trước cả hai như để dọn đường.

Khi họ đến bến cảng, Iorek Byrnison cúi đầu và tháo chiếc mũ sắt bằng

một chân, để nó rơi xuống mặt đất đóng băng. Những người Gypsy cảm
thấy có điều gì đang xảy ra và ra khỏi quán cà phê, đứng nhìn trong ánh
đèn hắt xuống từ boong tàu. Iorek Byrnison cởi bỏ cả bộ áo giáp sắt rồi để
nó lại thành một đống bên bến cảng. Không nói một lời, nó bước xuống
nước, ngụp xuống mà không làm một gợn nước lay động, rồi biến mất.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?” Tony Costa nói, anh nghe thấy những tiếng

kêu căm phẫn vọng lại từ phố trên, khi những người dân thành phố và các
cảnh sát chạy ra bến cảng.

Lyra kể cho anh nghe, rõ ràng hết mức có thể.

“Nhưng nó đi đâu mất rồi?” anh hỏi. “Chẳng phải nó vứt bộ áo giáp sắt

trên mặt đất đây sao? Họ sẽ cướp nó lại, ngay khi họ đến đây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.