ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 240

“À, thậm chí là như vậy, Lyra ạ, ta không biết người nào có thể làm bất

cứ điều gì với chuyện này. Sáu mươi người Sibirsk có trang bị súng trường,
và những chiếc máy ném lửa… Ông Scoresby, hãy bước qua đây nếu ông
có thể, một lúc thôi.”

Trong khi người lái khinh khí cầu đến chỗ xe kéo, Lyra tụt xuống và nói

chuyện với con gấu.

“Iorek, trước đây anh từng đi qua con đường này bao giờ chưa?”

“Một lần,” nó nói với giọng trầm và thấp.

“Có một ngôi làng ở gần đây, đúng không?”

“Phía sau quả đồi,” nó nói, nhìn lên phía những ngọn cây.

“Có xa lắm không?”

“Với cô hay với tôi?”

“Với tôi,” cô trả lời.

“Quá xa. Với tôi thì không chút nào.”

“Vậy thì anh cần bao lâu để tới được đó?”

“Tôi có thể đi và về ba lần trước khi trời sáng.”

“Bởi vì, Iorek, nghe này: tôi có một chiếc máy đọc biểu tượng nói tôi biết

mọi chuyện. Nó nói cho tôi về một điều gì đó quan trọng mà tôi cần phải
làm ở ngôi làng đấy. Ngài Faa sẽ không cho tôi đến đó. Ông ấy chỉ muốn
nhanh chóng tiếp tục lên đường. Tôi biết điều này cũng quan trọng. Nhưng
trừ khi tôi đi và tìm ra, chúng ta sẽ không biết bọn Gà trống tây thực sự
đang làm gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.