ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 243

“Rõ, thưa Ngài Faa.”

“Cháu hãy đi và tìm hiểu xem đó là thứ gì, khi đã tìm được, cháu phải

quay về ngay lập tức. Iorek Byrnison, trong lúc đó thì cả đoàn sẽ đi tiếp, vì
thế anh sẽ phải đuổi theo để bắt kịp chúng tôi.”

Con gấu gật gật chiếc đầu khổng lồ của mình.

“Có người lính nào trong làng không?” nó hỏi Lyra. “Tôi có cần đến bộ

giáp sắt không? Chúng ta sẽ đi nhanh hơn nếu không có nó.”

“Không,” cô trả lời. “Tôi có thể chắc chắn về điều này, Iorek. Cảm ơn

Ngài Faa, cháu hứa sẽ làm đúng như lời ông dặn.”

Tony Costa đưa cho cô một rẻo thịt hải cẩu sấy khô để nhai, rồi cùng với

Pantalaimon đã biến thành một con chuột nằm trong chiếc mũ trùm đầu của
cô, Lyra leo lên lưng con gấu lớn, nắm chắc lấy lông nó bằng đôi tay đeo
găng và áp chặt hai khuỷu chân vào hai bên sườn đầy cơ bắp của nó. Lông
nó dày một cách kỳ lạ, và cảm giác về sức mạnh to lớn như tràn ngập. Như
thể cô không nặng chút nào, nó quay người và lướt nhanh theo con đường
dài vòng quanh lên đồi rồi lẫn vào giữa những hàng cây.

Phải mất một lúc cô mới quen với kiểu đi này, rồi sau đó cô cảm thấy vô

cùng vui sướng. Cô đang cưỡi trên lưng một con gấu! Hiện tượng cực
quang chiếu sáng trên đầu họ với những vầng và quầng sáng. Khắp xung
quanh là sự giá lạnh tê buốt của Bắc cực và sự im lặng tuyệt đối của
phương Bắc.

Móng vuốt của Iorek Byrnison hầu như không tạo ra một tiếng động gì

khi nó đạp trên nền tuyết. Những hàng cây ở đây khẳng khiu và cằn cỗi. Vì
họ đang ở bên rìa của lãnh nguyên, nhưng cũng có những bụi cây nhỏ và
gai. Con gấu giẫm lên chúng nhưng giẫm lên đám mạng nhện vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.