ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 245

“Các phù thủy! Họ đang làm gì thế?”

“Bay đến tham chiến ở một nơi nào đó, có thể là như vậy. Tôi chưa từng

thấy cùng một lúc nhiều phù thủy đến mức này.”

“Anh có quen phù thủy nào không, Iorek?”

“Tôi từng làm việc cho vài người. Và đánh nhau với vài người. Đây là

một cảnh tượng đáng làm cho Ngài Faa lo sợ. Nếu họ đang bay đi yểm trợ
cho kẻ thù của các cô, tất cả các cô nên e sợ.”

“Ngài Faa sẽ không sợ hãi đâu. Anh cũng không sợ hãi, phải không?”

“Vẫn chưa. Khi tôi sợ hãi, tôi chế ngự nó. Nhưng tốt hơn chúng ta nên

nói cho Ngài Faa về chuyện các phù thủy, bởi có thể những người đàn ông
đó không nhìn thấy họ.”

Nó tiếp tục đi chậm hơn, cô cứ nhìn lên bầu trời cho đến khi mắt giàn

giụa nước vì lạnh. Cô thấy dòng phù thủy bay về hướng bắc vẫn chưa kết
thúc.

Cuối cùng Iorek Byrnison dừng lại và nói: “Ngôi là đây rồi.” Họ đang

nhìn xuống một con dốc gồ ghề gãy gục dẫn xuống một nhóm những ngôi
nhà gỗ bên cạnh một dài tuyết hẹp, Lyra cho rằng đó là một chiếc hồ. Một
bến thuyền bằng gỗ cho thấy cô đã đoán đúng. Họ chỉ còn cách nơi đó chưa
đầy năm phút.

“Cô muốn làm gì bây giờ?” con gấu hỏi.

Lyra tụt khỏi lưng nó và thấy khó mà đứng vững được. Mặt cô lạnh cóng,

hai chân mỗi nhừ, nhưng cô bám chặt lấy lưng nó và đứng cho đến khi cảm
thấy khỏe hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.