ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 246

“Có một đứa bé hay một con ma hoặc thứ gì đó dưới ngôi làng này,” cô

nói, “hay có thể gần đó, tôi cũng không biết chắc nữa. Tôi muốn đến và tìm
nó rồi đưa về cho Ngài Faa cùng những người khác nếu có thể. Tôi nghĩ đó
là một con ma, nhưng có khi chiếc máy đọc biểu tượng đã nói gì đó mà tôi
không hiểu.”

Nếu nó không ở bên ngoài,” con gấu nói, “hẳn là nó có một chỗ trú ngụ.”

“Tôi không nghĩ là nó đã chết…” Lyra nói, nhưng cô không chắc chắn

chút nào về việc đó. La bàng vàng đã chỉ vào điều gì đó, huyền bí và không
tự nhiên, đang hoảng sợ. Nhưng cô là ai chứ? Cô là con gái của Ngài
Asriel. Và ai đang dưới quyền chỉ huy của cô nào? Một con gấu dũng
mãnh. Làm sao cô có thể tỏ ra mình đang sợ hãi được?

“Chúng ta cứ đến và xem xem,” cô nói.

Cô lại trèo lên lưng con gấu, nó bắt đầu đi xuống con dốc mấp mô, đi

thật vững và không chạy nhanh nữa. Những con chó trong làng đánh hơi
hay nghe thấy hay cảm nhận được có người đang đến, bắt đầu sủa lên đầy
hoảng sợ; những con tuần lộc nuôi trong sân chạy cuống lên, sừng đập chan
chát như những chiếc gậy gỗ. Trong không gian tĩnh lặng, mỗi cử động đều
có thể nghe thấy từ khoảng cách rất xa.

Khi họ đến được căn nhà đầu tiên, Lyra nhìn trước nhìn sau, cố căng mắt

nhìn vào bóng tối, vì hiện tượng cực quang đã giảm và mặt trăng còn lâu
mới nhô lên. Thấp thoáng đây đó có ánh đèn dưới những mái nhà tuyết phủ
dày, Lyra nghĩ cô đã nhìn thấy vài khuôn mặt tái xanh phía sau những ô cửa
sổ, họ sẽ ngạc nhiên đến mức nào khi nhìn thấy một cô bé đang cưỡi trên
lưng con gấu trắng vĩ đại.

Chính giữa ngôi làng có một khoảng đất trống bên cạnh bến tàu, nơi các

con thuyền được cột lại và nổi lên thành từng đống do bị tuyết bao phủ.
Tiếng chó sủa đinh tai, nhức óc, đúng như Lyra dự đoán, nó đã đánh thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.