ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 253

đầy thương cảm. Lyra biết rằng mong muốn của Pantalaimon là đến bên
cạnh vuốt ve cậu bé bất hạnh, liếm láp, vuốt ve và sưởi ấm cho cậu như con
nhân tinh của chính cậu sẽ làm. Nhưng tất nhiên điều cấm kỵ nặng nề đã
ngăn cản nó lại.

Họ đi qua làng rồi leo lên đồi, những khuôn mặt người dân trong làng

giãn ra vì nhẹ nhõm khi nhìn thấy thứ sinh vật què quặt gớm ghiếc đó đã
được một cô bé và một con gấu trắng vì đại đem đi.

Trong trái tim Lyra, nỗi ác cảm đang vần nhau với lòng trắc ẩn, và lòng

trắc ẩn đã thắng. Cô đặt tay lên hình dáng bé nhỏ gầy gò và giữ chặt cậu.
Cuộc hành trình quay về lạnh lẽo, khó khăn, tăm tối hơn, nhưng dường như
chính vì những điều đó mà nó diễn ra nhanh chóng hơn. Iorek Byrnison
không hề mệt mỏi, Lyra đã biết cách cưỡi trên lưng nó, vì thế cô không bao
giờ có nguy cơ ngã xuống. Còn cái cơ thể giá lạnh trong tay cô nhẹ tới mức
một mặt nó rất dễ điều chỉnh, nhưng lại cũng rất trì trệ; cậu ngồi cứng đơ
không động đậy trong khi con gấu di chuyển, vì vậy mặt khác nó cũng có
cả khó khăn.

Cậu bé nói mải miết một điều gì đó.

“Cậu muốn nói gì thế?” Lyra hỏi.

“Mình nói là nó sẽ biết mình ở đâu chứ?”

“Ừ, nó sẽ biết thôi. Nó sẽ tìm cậu và bọn mình sẽ tìm nó. Giờ thì giữ thật

chặt vào, Tony, không còn xa nữa đâu…”

Con gấu vẫn tiếp tục lướt đi. Lyra không biết mình mệt mỏi đến mức nào

cho đến khi họ bắt kịp đoàn xe kéo. Đoàn xe phải dừng lại để cho đàn chó
nghỉ sức, và đột nhiên tất cả bọn họ đều ở đó, Farder Coram, Ngài Faa, Lee
Scoresby, tất cả ùa tới giúp đỡ và rồi im bặt khi thấy nhân dạng đi cùng với
Lyra kia. Cô bị lạnh cóng đến mức thậm chí không nới lỏng vòng tay ôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.