ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 255

anh hãy làm thay tôi.”

Cô nghe tiếng con gấu đồng ý, và rồi cô chìm sâu vào giấc ngủ.

Khi Lyra tỉnh dậy, trời đã sáng. Bầu trời phía đông nam sáng mờ và

không khí ướt đẫm sương đêm. Trong làn sương đó những người Gypsy đi
lại như những bóng ma nặng nề, chất đồ lên và buộc chó vào xe.

Cô nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng từ trong chỗ nằm trên xe trượt của

Farder Coram. Cô đang nằm dưới một đống chăn may bằng lông thú.
Pantalaimon đã tỉnh táo hoàn toàn trước cô, cố gắng biến thành một con
cáo Bắc cực trước khi quay về với hình dáng chồn ecmin ưa thích của
mình.

Iorek Byrnison ngủ trên nền tuyết gần đó, đầu gối lên hai bàn tay to rộng.

Farder Coram đã dậy và đang bận rộn. Ngay khi nhìn thấy Pantalaimon ló
ra, ông đến gần để gọi Lyra dậy hẳn.

Cô nhìn thấy ông đang đến và ngồi dậy để nói chuyện.

“Farder Coram, cháu đã biết điều cháu không hiểu là gì rồi. Chiếc Chân-

kế cứ chỉ vào chim và không, lý nào lại thế chứ, vì đó có nghĩa là không có
nhân tinh và cháu không hiểu làm sao mà có thể… Chuyện gì vậy?”

“Lyra, ta e là phải nói với cháu chuyện này sau hết thảy những gì cháu đã

làm, nhưng cậu bé đó đã chết cách đây một tiếng. Cậu ấy không thể ngồi
yên, không thể ở nguyên một chỗ; cậu cứ liên tục hỏi về con nhân tinh của
mình, nó đang ở đâu, có phải nó sẽ tới ngay không, và lung tung cả; nó cứ
ôm chặt lấy miếng cá để lâu ngày như thế… Ôi, ta không biết nói gì hơn
nữa, cháu ạ; nhưng cuối cùng nó cũng nhắm mắt lại và nằm im, đó là lần
đầu tiên trông nó thanh thản, giống như những người chết khác, con nhân
tinh tan biến vào không gian. Mọi người định đào một chiếc huyệt cho nó,
nhưng mặt đất cứng như thép. Vì thế John Faa ra lệnh lập một giàn thiêu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.