ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 263

thế sau khi tôi ra đời. Ông ấy cũng giết ai đó và người ta lấy đi mọi tài sản
của ông ấy. Chuyện xảy ra rất lâu trước khi ông ấy trở thành tù nhân ở
Svalbard. Tôi không biết chút gì về Svalbard, ngoại trừ nó ở rất xa trên
phương Bắc… Có phải nó được bao phủ bởi băng tuyết không? Anh có thể
đến được đó băng qua biển băng không?”

“Không phải từ bờ bên bày. Đôi khi phía nam nó đóng băng, đôi khi lại

không. Cô cần có một cái thuyền.”

“Hay một chiếc khinh khí cầu, có lẽ thế.”

“Hay một chiếc khinh khí cầu, đúng vậy, nhưng phải cần gió thổi đúng

chiều nữa.

Nó gặm nhấm chiếc đùi tuần lộc, và một ý niệm len vào tâm trí Lyra

nhắc cô nhớ về những phù thủy trên bầu trời đêm; nhưng cô không nói gì
về chuyện đó. Thay vào đó cô hỏi Iorek Byrnison về Svalbard, và háo hức
lắng nghe nó kể về những dòng sông băng, những mỏm đá và tảng băng
nổi, nơi những con moóc nanh trắng nằm thành từng đàn hàng trăm con
hoặc hơn nữa, về những bở biển đầy hải cẩu, hay kỳ lân biển đập những
chiếc nanh vào nhau chan chát trên mặt biển băng; về những bờ biển ảm
đạm lởm chởm đá, những mỏm cao hàng nghìn mét hoặc hơn, nơi những
con má núi ngồi trên mỏm đá và nhảy bổ xuống, về những mỏ than và mỏ
dầu nơi những con gấu làm thợ rèn đập mỏng những mảnh kim loại và tán
chúng thành bộ giáp sắt…

“Nếu người ta đã tước mất bộ giáp của anh, Iorek, vậy anh lấy đâu ra bộ

này?”

“Tôi tự làm cho mình tại Nova Zembla bằng kim loại đến từ bầu trời.

Cho đến khi tôi làm xong nó, tôi vẫn chưa hoàn thiện.”

“Vậy là những con gấu có thể tự tạo nên linh hồn của mình…” cô nói.

Có rất nhiều điều cần biết trên đời. “Ai là Vua của Svalbard thế?” cô tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.