ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 264

tục. “Những con gấu có Vua không?”

“Ông ta tên là Iofur Raknison.”

Cái tên này ngân lên một hồi chuông trong tâm trí Lyra. Cô từng nghe

thấy nó trước đây, những là ở đâu? Và không phải qua miệng một con gấu,
cũng không phải qua lời người Gypsy. Người nhắc đến nó là một Học giả,
những kẻ thông thái rởm kiêu ngạo, chắc chắn là được nói tại Học viện
Jordan. Cô có gắng nhớ lại. Ồ, cô rất quen với nó.

Giờ thì cô đã nhớ ra rồi: Phòng nghỉ. Các Học giả đang lắng nghe Ngài

Asriel. Chính là Giáo sư Palmerian đã nói gì đó về Iofur Raknison. Ông ta
dùng từ panserbjorne mà Lyra không hiểu, và cô không biết Iofur Raknison
là một con gấu. Nhưng lúc đó ông ta nói nó thế nào nhỉ? Vua của Svalbard
là một kẻ tự phụ và ưa nịnh. Còn có điều gì nữa, giá mà cô nhớ được,
nhưng đã có rất nhiều chuyện xảy ra kể từ lúc đó…

“Nếu cha cô là tù nhân của những con gấu Svalbard,” Iorek Byrnison

nói, “ông ấy sẽ không trốn thoát được đâu. Ở đó không có khu rừng nào để
lấy gỗ đóng thuyền. Mặt khác, nếu ông ta là người cao quý, ông ta sẽ được
đối xử xứng đáng. Họ sẽ cho ông ấy một ngôi nhà để ở, người hầu để sai
bảo, thực phẩm và chất đốt.”

“Liệu bọn gấu có bao giờ bị đánh bại không Iorek?”

“Không.”

“Hoặc bị lừa, có thể lắm chứ?”

Nó ngừng nhai và nhìn thẳng vào cô. Rồi nó nói. “Cô sẽ không bao giờ

lừa được những con gấu mặc giáp. Cô đã nhìn thấy bộ áo giáp sắt, giờ hãy
xem những vũ khí của tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.